Lận Thừa Hữu nói xong câu đó, bấm đốt ngón tay búng ra một vật, cỗ lực kỳ lạ dưới chân Tuyệt Thánh đột nhiên biến mất, y di chuyển bàn chân đau nhức của mình, cho dù là bất đắc dĩ, y cũng chỉ có thể thành thật lùi về phía sau.
Khí Chí mờ mịt theo sau, Tuyệt Thánh làm gì chuyện hay ho gì để bị sư huynh tóm được đây.
Tuyệt Thánh chán nản đi tới đứng trước Lận Thừa Hữu, Lận Thừa Hữu ngoắc ngoắc ngón tay: "Lấy ra đi.”
Tuyệt Thánh ngoan ngoãn giao túi đồ ra, Lận Thừa Hữu đổ ra, vừa nhìn thấy liền nở nụ cười: “Ngày càng có tiền đồ, biết trộm đồ trong Quan cơ đấy.”
Tròng mắt của Khí Chí suýt nữa rớt ra ngoài: "A, nhiều trùng ‘khiến ngươi ngứa ngứa ngứa tới nở hoa sống không bằng chết’ vậy! Tuyệt Thánh ngươi lấy cái này làm gì?"
Thuần An Quận Vương trêu ghẹo: "Không cần phải nói, đây hẳn là biệt danh do A Đại đặt, Từ ngự y, ngài đã từng nghe qua loại trùng kỳ quái này chưa?"
Từ ngự y nheo mắt nói: "Không nghe nói. Tiểu Thế Tử, cái này chẳng lẽ lại dùng để trêu chọc người."
Lận Thừa Hữu cười nói: "Nấu lên ăn có thể kéo dài tuổi thọ, nếu lão nhân ngài thích, lần sau ta tặng ngài vài con."
Từ ngự y biết tỏng tính tình của đứa nhỏ này, sợ hãi nói: "Không, không cần, thế tử cứ giữ lại tự mình chơi đi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT