“Tôi đâu có lộn xộn.”

Có lẽ câu kia anh nói có không ít sự uy hiếp nên giọng nói cô bây giờ phá lệ nhỏ hơn rất nhiều.

Vốn dĩ muốn dựa vào câu nói này để tiện đà rụt chân lại nhưng lại không thành.

Cả phòng được bao phủ bởi ánh đèn vàng nhàn nhạt nên Giang Tịch liền tiện tay bật thêm đèn để nhìn kĩ vết thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play