Sáng sớm, Văn Đường đi tàu điện ngầm đến một hiệu sách lớn gần ký túc xá, chọn vài quyển tài liệu học tập mà hồi cao trung cậu đã dùng và cảm thấy không tệ, rồi mua thêm vài quyển sổ và bút nhiều màu.
Trên đường, Văn Đường mua hai cái bánh bao làm bữa sáng.
Trở lại phòng, việc đầu tiên Văn Đường làm là gọi điện thoại liên hệ cho chủ nhà, hỏi chú ấy hôm nay xem phòng được không.
Chủ nhà đồng ý, lại lo Văn Đường không biết đường, bảo Văn Đường tới cửa tiểu khu rồi gọi điện cho chú.
Bởi vì địa điểm khá xa, Văn Đường vừa ăn xong bữa sáng thì nhanh chóng xách balo lên ra ngoài.
Vất vả hơn hai tiếng mới đến nơi, trong đó còn có nửa tiếng đi bộ. Lúc ngồi tàu điện ngầm, sợ bị người khác nhận ra nên Văn Đường mang khẩu trang, cúi đầu nhắm mắt giả vờ ngủ gà ngủ gật.
Đến cửa tiểu khu, Văn Đường gọi điện cho chủ nhà.
Chủ nhà rất nhanh đã đến, là một ông chú trung niên hơn 50 tuổi.
Chủ nhà quan sát Văn Đường từ trên xuống dưới một lần, thấy cậu mang khẩu trang, nhíu mày, thầm nghĩ: Cậu này làm chuyện xấu gì ngoài kia rồi giờ kiếm chỗ trốn phải không? Không thì sao phải che che giấu giấu như này?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT