Hoàng hôn, Phương Nhã Kỳ về đến nhà, cả người vẫn còn trong trạng thái lâng lâng, nụ cười trên môi trông có chút ngơ ngơ. Cô lại có thể được dạo phố cùng Văn Đường cả ngày, hơn nữa còn được Văn Đường đưa đến cửa nhà cơ đấy.
Mẹ Phương nghe được tiếng động, ra khỏi phòng bếp, hai tay ướt sũng, nhìn thấy con gái hai tay xách hai túi to, đồ bên trong đầy tràn, nhíu mày nói: “Lại tiêu tiền lung tung à?”
Nghe thấy giọng của mẹ, Phương Nhã Kỳ hồi hồn, đóng cửa phòng chống trộm nói: “Làm gì có.”
Mẹ Phương nói: “Còn chối nữa à, thế đồ trên tay chị là gì đấy?”
Phương Nhã Kỳ đặt túi lên bàn trà, “Đồ này là người ta tặng, không phải con bỏ tiền ra mua.”
Mẹ Phương căng thẳng cả lên, bước lên vài bước, “Người ta tặng á? Ai tặng? Trai hay gái? Học lớp nào? Tên gì?”
Nếu là thường ngày Phương Nhã Kỳ hẳn sẽ cảm thấy mẹ thật dài dòng, nhưng bây giờ thì khác, cô muốn chia vui cùng mẹ mình, “Này là Văn Đường tặng con đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT