“Ba ba ơi, tôi đến rồi đây.” Dù trong lòng đầy bực bội nhưng sau khi lau mồ hôi đi vào, Quý Thuần vẫn phải nở nụ cười rạng rỡ như một chú chó con vui vẻ.
Cố Lưu Sơ liếc nhìn Chu Lăng một cái, Chu Lăng hiểu ý, quay người lấy một chai cồn từ tủ âm tường và phun lên người Quý Thuần .
Quý Thuần : "......"
Ý gì đây? ! Cậu là cái gì, tập hợp của các vi khuẩn à? ! Làm vậy rất tổn thương lòng tự trọng của cậu!
Mạng của niên hạ cũng là mạng mà!
Vừa phun xong, bụng Quý Thuần liền kêu lên vài tiếng, cậu ôm bụng, ngượng ngùng nói: “Tôi vẫn chưa ăn cơm.”
Cố Lưu Sơ vẫn còn chút lương tâm, nói với Chu Lăng: “Đưa cậu ta đi ăn cơm, tiện thể thay bộ quần áo.”
Hôm nay đã tốn năm mươi vạn rồi, lại thay một bộ mới nữa, thực sự là quá xa xỉ.
Quý Thuần thở dài, nhìn đại thiếu gia Cố đeo kính râm rồi nói: “Tôi không muốn thay.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT