Một lát sau.
Khi cơn đau nhói ở tim đã giảm bớt, Cố Lưu Sơ lập tức buông tay ra, lạnh lùng giữ khoảng cách xa ngàn trượng với Quý Thuần.
Anh nhìn chằm chằm vào Quý Thuần, khuôn mặt lạnh như băng: “Chuyện vừa rồi nếu dám nói ra, tôi sẽ cho người cắt lưỡi của cậu.”
Giây trước còn yếu đuối đòi ôm, giây sau đã muốn mình biến mất, thay đổi cảm xúc còn nhanh hơn lật sách!
Quý Thuần thầm mỉa mai trong lòng, nhưng bên ngoài lại rất phối hợp, chớp mắt: “Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì sao?”
Cậu hiểu, dù thực tế là đại thiếu gia chủ động đòi ôm, cũng phải biến thành mình chủ động.
Cách tốt nhất để đối phó với người ngạo mạn là xuôi theo ý họ.
Quý Thuần nỗ lực thực hiện trách nhiệm của một người tình trẻ ngọt ngào, nhanh chóng nhận tội: “Đúng vậy! Là tôi bám lấy kim chủ, muốn ôm anh!”
Cậu đứng thẳng, lớn tiếng nói: “Ôm mười phút cũng là do tôi không muốn buông tay!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play