Dì Tề rất hài lòng với tạo hình mới của Hạ Ca, nói hình dạng bây giờ quá phù hợp, chỉ có thiên tài mới nặn ra được khuôn mặt đáng yêu như thế.
Dì Tề ngắm đi ngắm lại Hạ, ôm rồi lại ôm, một lúc sau mới chịu thả tay, dẫn cả hai vào sâu trong nhà, rời khỏi cửa chính.
Trần Tiếu Niên cũng được Hạ giới thiệu cho dì Tề, nói đây là bạn mình quen đã lâu.
Hạ Ca không hiểu mấy chuyện kia lắm, cũng không biết pháp luật, dự luật gì đó của thế giới tinh tế, chỉ nói người bạn này đã giúp mình rất nhiều, còn chơi với nhau rất nhiều lần.
Vì thế phần lớn thời gian dì Tề chỉ dẫn bọn họ đi dạo vườn hoa, chơi trò chơi như hai cậu bạn nhỏ tuổi —— Mùa thu đến rồi, không ít trái cây thơm ngon được dì Tề chăm chút cũng đã chín rục.
Dì Tề lấy hai chiếc sọt trúc đưa cho mỗi người một cái, quy tắc trò chơi là mọi người hái được bao nhiêu có thể lấy đi bấy nhiêu, giữa đường Hạ Ca còn giơ tay hỏi có được ăn hết tại chỗ hay không, dì Tề nghiêm túc dặn phải rửa sạch mới ăn được.
Hái một hồi lâu, Hạ Ca hoàn toàn không hề khách sáo hái được ba loại mình thích ăn nhất, có nho, quýt, còn có mấy quả lê. Trần Tiếu Niên thì cẩn thận hơn, đầu tiên cậu ta mới tới lần đầu, chỉ đi ké theo Hạ, thứ hai cậu ta tự nhận mình sắp tốt nghiệp rồi còn bị người ta chiều chuộng như trẻ con thế này chẳng hợp lý chút nào, mà thật ra cậu ta cũng không phải chỉ tới chơi không, vì thế chỉ hái một ít cho rổ bớt trống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT