“Trạng thái của cậu lúc đó rất kém, người xung quanh đều trút giận lẫn đau khổ lên cậu, cậu hỏi tôi có phải khi cậu không còn nữa, bọn họ mới hài lòng hay không.”
Lục Hành Thâm từ tốn kể lại câu chuyện năm đó, chỉ là lần này hắn cực kỳ bình tĩnh như đang nói về chuyện người khác.
“Mẹ tôi dặn tôi rằng cậu là đứa trẻ đáng thương, bảo tôi an ủi cậu nhiều hơn, đừng để cậu làm ra những việc ngốc nghếch.”
“Câm miệng!”
Lâm Ngọc Âm bỗng đứng lên, cánh tay vung mạnh khiến bình hoa trang trí trên đàn rơi xuống đất, tay y đấm vào thân đàn nhưng lại như không có cảm giác đau.
“Tôi không cần người khác thương hại! Tôi là người đứng đầu, hoàn hảo nhất, không phải một tên phế vật đáng thương!”
“Cho nên khi nhìn thấy Lâm Nghiêm Phong lần cuối, tôi nói với cậu thật ra ông ta rất yêu cậu, kiêu hãnh vì cậu, tôi nói, lúc ông ta sắp chết đã hối hận vì khi còn sống đối xử không công bằng với cậu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play