Sắc mặt Phó Bạc Vọng lại lần nữa đen tới cực điểm, trong tay hắn vẫn còn cầm khẩu súng đang lên đạn, phần ống hơi nóng lên.
Dưới áp lực như vậy, dù giây tiếp theo hắn có nổ súng cũng không ai lấy làm lạ.
Cuối cùng Lục Hành Thâm cũng sửa xong cổ tay áo, ngẩng đầu đối diện với tầm mắt đầy mũi nhọn của thượng tá Phó, lạnh lùng nói tiếp: “Nếu là vì mang đồ phi pháp, vậy thượng giáo không cần phải đưa cậu ấy đi như tội phạm.”
“Thân là một dân thường mới gặp phải bắt cóc tấn công hôm qua, vì chạy trốn mà ngã bị thương, cậu ấy hoàn toàn phù hợp với yêu cầu được đeo xương ngoài.”
“Bị thương?”
Phó Bạc Vọng nghe thấy chữ ấy, hàng mày hơi chau lại, chuyển mắt sang người bên cạnh.
Hạ Ca bị hắn nhìn chằm chằm, cơ thể cứng đờ, theo bản năng trốn ra phía sau.
Này này này, cậu không biết phải giả bộ bị thương mà!
Cậu còn chưa kịp phản ứng, không ngờ Trần Tiếu Niên phía sau đột nhiên tiến lên một bước, che trước người cậu: “Thượng giáo! Cậu… cậu ấy bị thương thật đấy, tôi có thể làm chứng, ngày đó vì để dẫn cậu ấy rời đi, tôi đã nhảy từ vách đá ngầm rất cao xuống bờ biển.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play