Trước kia Kỳ Chấn Quốc ra nước ngoài làm ăn, sau khi trở về việc kinh doanh càng ngày càng phát đạt, không ít lần ông bà nội Kỳ Trạch khoe khoang trước mặt cậu rằng con trai nhà họ giỏi giang ra sao, mẹ cậu biết chuyện chắc chắn phải hối hận đến chết. Mà hiện giờ cậu mới biết sự thật toàn bộ những thứ đó đều do mẹ mình ban cho, mục đích cuối cùng chỉ là để cậu bình an lớn lên trong gia đình sung túc.
Mỉa mai làm sao, chẳng biết sau này không còn chú thuật của mẹ che chở, nhà họ Kỳ sẽ biến thành thế nào nữa.
Kỳ Trạch buồn cười nhưng lại cười không nổi, mẹ đã không còn, chính cậu cũng không rõ năm đó bà đã gặp phải chuyện gì.
Cậu và Hạ Viễn Quân chơi trong phòng đủ rồi, đồ vật muốn mang theo cũng đã thu dọn xong mới dẫn nhau đủng đỉnh xuống lầu. Một tiếng đồng hồ trôi qua, dưới lầu yên tĩnh đi rất nhiều, tuy thỉnh thoảng vẫn còn vài tiếng khóc nức nở hoặc rên rỉ vì sợ hãi, nhưng dù sao cũng không đến mức chọc thủng màng nhĩ người ta nữa.
Kỳ Nhược Sam vẫn bị trói trong phòng.
Kỳ Nhược Phong đã không còn tru tréo đinh tai nhức óc nữa mà co người trong góc ôm chặt mẹ mình, nước mắt nước mũi vòng quanh không kịp lau khô. Hai cẳng chân mềm nhũn không lấy được nửa phần sức lực, toàn thân run bần bật, dưới hạ bộ cũng dính mấy vệt nước khả nghi, trông thảm đến không nỡ nhìn.
Trong đời cậu ta chưa bao giờ phải mất mặt đến trình độ này, nhưng hiện giờ cũng không còn tâm trạng quan tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT