Tài xế lái xe rẽ vào khu biệt thự.
Kỳ Trạch chỉ dẫn vị trí rồi nói với Hạ Viễn Quân: “Nhà họ Kỳ ở bên kia kìa.”
Tuy ở thế giới này cậu chỉ mới không trở về nhà khoảng hai tháng, nhưng tính thời gian thực tế, đã ba năm rồi Kỳ Trạch chưa về lại nơi này. Hôm nay thoáng nhìn vẫn cảm giác có một hai phần xa lạ.
Mẹ kế là một người yêu hoa cỏ, cho dù trời vào đông, từ bên ngoài vẫn có thể trông thấy một ít hoa lá hoặc dây leo tươi tốt. Nhưng hôm nay, chỉ nhìn bằng mắt thường cũng có thể nhận ra dây leo trên tường đều đã úa vàng. Bình thường chúng hẳn đã bị thợ làm vườn dọn dẹp sạch sẽ. Có thể thấy hiện giờ trong nhà cực kỳ rối loạn, có khi còn không cho người ngoài ở lại. Kỳ Chấn Quốc là người sĩ diện, làm sao có thể để người ta biết tình hình con gái mình được.
Nếu không nhìn bằng mắt thường sẽ thấy một màn sương đen kịt bao phủ toàn bộ biệt thự nhà họ Kỳ, sợ là những người ở trong nhà không ai làm việc gì suôn sẻ, nếu thời gian kéo dài có khi còn nguy hiểm đến tính mạng.
“Tuy bọn họ không xem em là người nhà, nhưng dù sao cũng nuôi em lớn đến tuổi này.” Kỳ Trạch nhìn màn sương đen, nói với Hạ Viễn Quân, “Không biết đã làm mếch lòng ai nữa, lần này giúp bọn họ giải quyết xem như trả hết ơn nghĩa đi.”
Hạ Viễn Quân không nói gì, trong mắt hắn hồ ly nhỏ là người khá mềm lòng, nếu đổi lại là hắn, phàm là người khiến cậu phải chịu ấm ức, dù tội không đáng chết thì hắn cũng sẽ phải lột một lớp da của họ xuống, quyết không dễ dàng buông tha.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT