“Mẹ, bao giờ mình mới được ăn cơm thế?” Kỳ Nhược Phong vừa bước vào đã nằm liệt lên sô pha, tay kéo kéo cổ áo quạt gió. Chiều nay cậu ta ra ngoài chơi bóng cùng bạn, vốn dĩ buổi tối cũng đã lên kế hoạch đàn đúm thâu đêm, ngờ đâu lại bị một cuộc điện thoại của ba kéo thẳng về nhà ăn cơm, còn kèm theo mệnh lệnh không được về trễ.
Chẳng có cách nào, Kỳ Nhược Phong rất sợ ba mình nên chỉ có thể cun cút trở về.
“Nhìn con xem có ra thể ra thống gì không?” Trình Ái nhìn dáng ngồi ngả ngớn của con trai lập tức cau mày dạy dỗ, “Mau lên lầu tắm rửa thay quần áo rồi xuống đây.”
“Ò.” Kỳ Nhược Phong nhặt áo khoác vừa ném lên lưng ghế sô pha, mặt mày mất hứng đủng đỉnh đi lên phòng mình.
Trình Ái nhìn thái độ này của con trai càng thêm không vui, người giúp việc thân cận thấy thế liền nói đỡ thay cậu chủ vài câu, rằng thiếu niên ở tuổi này phần nhiều vẫn còn bốc đồng chưa đủ chín chắn, chờ lớn thêm một chút sẽ tốt hơn.
Nếu là ngày thường, Trình Ái nghe xong câu này có thể xuôi xuôi phần nào. Dù sao với tình hình của thằng con trưởng nhà Kỳ Chấn Quốc, nghĩ thôi cũng đủ biết sau này chắc chắn không được chia cho bao nhiêu thứ tốt, nhà họ Kỳ cuối cùng sẽ về tay con trai bà ta, chỉ cần bỏ công sức tìm người dạy dỗ, sau này nó sẽ biết cách quản lý công ty thôi.
Nhưng chuyện hôm nay đã khiến bà ta càng nghe càng bực dọc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT