Cuối cùng tổ chương trình quyết định thế nào, La Tiểu Lê vẫn không thuận lợi hóng được, có điều dựa theo sắc mặt Hạ Viễn Quân thì có vẻ như phía bên kia phải thỏa hiệp rồi.
Vãi lọ! Có khi nào chương trình của bọn họ sẽ là chương trình giải trí đầu tiên trong nước dám cho cặp đôi nam nam hẹn hò không?
Hôm nay Kỳ Trạch trở về hơi muộn, là người cuối cùng về đến nhà. Cậu cũng xách theo một thứ trong tay, chào hỏi mọi người trong phòng khách xong liền vội vàng về phòng cất đồ trước.
Đến lúc cậu bước xuống lần nữa, phòng khách đã không còn bóng người, chỉ có Hạ Viễn Quân đứng trước cửa bếp kêu cậu vào ăn cơm. Kỳ Trạch liếc vào trong thấy những người khác đều đã an vị, cậu và Hạ Viễn Quân sóng vai cùng vào, đôi mắt cong cong, dùng âm lượng chỉ hai người nghe thấy nhỏ giọng hỏi hắn: “Đang đợi em à?”
Hạ Viễn Quân không áp được khóe môi đang cong lên, nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.
Phó Dung ngồi bên kia thấy hai người cứ lề mề mãi, nhịn không được máu phá đám bèn lên tiếng chế nhạo: “Đang thì thầm gì đấy, mau vào ăn cơm thôi.”
Lời vừa dứt, lỗ tai Kỳ Trạch lập tức đỏ bừng, vội vàng nhìn sang Hạ Viễn Quân theo phản xạ. Mà lúc này hắn cũng đang trừng mắt với Phó Dung, ý đồ hăm dọa con chó độc thân kia mau mau thu bớt lòng ghen ghét vào, sau đó giơ tay đặt lên lưng Kỳ Trạch, ngữ khí dịu dàng: “Đừng để ý anh ta, chúng ta qua bên kia ngồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play