Khi tiếng nước vang lên, hai người rốt cuộc trồi được lên mặt nước, cô nghẹn ngào chụp lấy mặt của Thẩm Kinh Diễn: “Thẩm Kinh Diễn anh tỉnh tỉnh, anh mau tỉnh lại, anh không được chết, em không cho phép anh chết…”
Cô kêu nửa ngày cũng không đánh thức được hắn, rốt cuộc nhịn không được ôm cơ thể hắn khóc lớn, mà Thẩm Kinh Diễn ở trong tiếng khóc của cô khụ một tiếng, chậm rãi mở mắt.
Thời Lễ đột nhiên ngậm miệng, vẻ mặt dại ra nhìn hắn.
“Ông đây suýt thì nghẹn chết.” Đây là câu đầu tiên hắn nói.
Thời Lễ nhìn hắn thật lâu, rốt cuộc buồn bực đánh hắn một cái. Một cái tát này không lưu tình chút nào, trực tiếp đánh mặt hắn lật sang một bên, màu sắc trên mặt vốn trắng giờ cũng nhiều ra một vệt đỏ rõ ràng.
Thẩm Kinh Diễn nghiêng mặt đi, đến một lúc lâu mới cười một tiếng, tiếp theo giọng cười càng lúc càng lớn, tiếng khóc của Thời Lễ không đưa được người tới, thế mà lại bị tiếng cười của hắn gọi tới.
“Lão đại hai người đang chơi cái gì thế, hơn nửa đêm không ngủ được sao?” Tiểu Ngũ ghé vào trên boong tàu ngáp dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play