Chờ khi cô tỉnh lại đã là buổi sáng hôm sau, Thẩm Kinh Diễn chờ cô cơm nước xong, liền đi ra ngoài mua chăn đệm mà trẻ con phàm nhân hay dùng, dựa theo lời hắn nói, sợ khi trứng nở Thời Lễ sẽ sợ hãi, cho nên khi trứng vừa sinh ra sẽ cứng rắn biến nó thành trẻ con phàm nhân.
Thời Lễ tuy rằng biết rõ chính mình sẽ không hoài thai, có thể tưởng tượng ra được hình ảnh một con rắn nhỏ chui từ trong trứng ra, vẫn nhịn không được lạnh gáy, chờ Thẩm Kinh Diễn rời đi, liền nôn nóng đi tới đi lui trong phòng, tự hỏi làm sao để hắn mau chóng đi báo thù.
Cô suy nghĩ thật lâu, nghĩ ra một cách cũng không ổn cho lắm, nhìn nhà ở sạch sẽ gọn gàng, khẽ cắn môi bắt đầu phá đồ.
Lúc Thẩm Kinh Diễn trở về, tôi tớ nha hoàn đều đang vây quanh cửa phòng ngủ, sắc mặt hắn trầm xuống, đi nhanh đến: “Đứng ở chỗ này làm gì?”
Mọi người nhìn thấy hắn liền bị dọa nhảy dựng, vội vàng tránh ra nhường đường, trong đó có một quản sự lấy hết can đảm đứng ra nói: “Lão gia, vừa rồi trong phòng phu nhân vọng ra động tĩnh rất lớn, bọn nô tài liền chạy tới xem, kết quả thấy được đồ trong phòng đều bị vứt linh tinh, phu nhân cũng bị thương..”
Thẩm Kinh Diễn nghe được câu Thời Lễ bị thương, sắc mặt lạnh xuống dưới, đi nhanh vọt qua một mảnh hỗn độn trong phòng. Thời Lễ đang giơ tay để nha hoàn băng bó, sau khi nhìn thấy hắn hốc mắt liền đỏ lên, chạy nhanh tới bên cạnh hắn: “Ngài cuối cùng cũng quay lại.”
Thẩm Kinh Diễn đen mặt ôm lấy cô, ngẩng đầu nói với những người trong phòng: “Cút hết đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play