Thẩm Kinh Diễn mang cô tới một sơn động khác, Thời Lễ phát hiện sơn động này lại tốt hơn gấp trăm lần cái sơn động cũ, trong này không chỉ có giường, còn có cả nến cùng chăn đệm, hơn nữa không biết Thẩm Kinh Diễn làm như thế nào, trong động rõ ràng ẩm ướt, nhưng trện giường lại đặc biệt khô ráo, giống như đang đặt mình nằm dưói ánh mặt trời.
Thời Lễ vui sướng nhảy lên giường, lăn hai cái rồi tò mò nhìn về phía hắn: “Thượng tiên, nơi này cũng là động phủ của ngài sao?”
“Ừ.” Thẩm Kinh Diễn lười biếng trả lời.
Thời Lễ khó hiểu: “Chỗ này tốt như thế, tại sao trước đây lại cứ ở trong sơn động đó?”
“Vì nơi này là để dùng cho ngươi ấp trứng.” Sắc mặt Thẩm Kinh Diễn bình tĩnh giải thích.
Thời Lễ sửng sốt một chút, mới phản ửng lại chỗ này là phòng ở cữ giành cho cô.. Cũng như nếu cô không hoài trứng, hắn vẫn sẽ luôn để cô ở đống cỏ khô.
Thời Lễ nhìn hắn mà không nói nên lời, ngay sau đó lại nhào về đệm chăn lần nữa. Quản hắn mang mình tới đâu làm gì, dù sao sau này cái giường này cũng là của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play