Không biết qua bao lâu, ý thức của Thời Lễ dần dần hợp lại, chỉ cảm thấy mình giống như đang phiêu du ở một nơi nào đó, không thể lên cũng không thể xuống, rõ ràng có thể cảm giác được chân tay của mình, nhưng lại không cách nào cử động được một chút, chỉ có thể nằm mà thấy chóng mặt.. Hóa ra chết đi chính là như vậy sao? Nhẹ nhàng phiêu phiêu, không có cảm giác đau đớn gì, giống như đang đạp lên bông.
“Phu nhân nếu đã tỉnh, vậy ăn một chút gì đi, đã ngủ một ngày một đêm, cũng nên tỉnh rồi.” Giọng nói của Thẩm Kinh Diễn vang lên bên tai, Thời Lễ dừng một chút, tiếp theo mở bừng mắt.
Ý thức trong nháy mắt hội hợp lại, cô chống tay ngồi dậy thở gấp, hơn nửa ngày hô hấp thông thuận mới cảm giác được chính mình đang nằm trên một tấm đệm mềm mại như tơ lụa. Cô dừng một chút nhìn qua, chỉ thấy trên tay cũng đang nắm tơ lụa đẹp đẽ.
Thời Lễ ngu ngơ một cái chớp mắt, ngơ ngẩn nhìn lên trên, thấy được một khuôn mặt không ngờ.
Nam phụ giá trị cừu hận: 3%
“Ta đang nằm mơ sao?” Thời Lễ lẩm bẩm nói, cũng đã chết rồi, vì sao còn nhìn thấy cả Thẩm Kinh Diễn.
Thẩm Kinh Diễn cười nhẹ, cũng không giải thích với cô, nhéo cằm cô hôn lên. Hắn vẫn hôn hung ác như cũ, lộ ra một tia bá đạo cùng cố chấp, tinh thần Thời Lễ vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, liền bị hắn giữ chặt mà hôn, chờ khi hắn buông ra thì đã hoàn toàn tỉnh táo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT