Người luôn luôn kiêu ngạo, giờ này lại thấp giọng cầu xin, thay đổi này chỉ sợ ai cũng phải mềm lòng, đặc biệt người xin tha này, sinh ra đã có vẻ đẹp, ốm yếu giống như sương hoa, tùy thời sẽ trôi đi.
Thời Lễ nghe tiếng thở sau lưng, cuối cùng nhịn không được nói: “Anh thả tôi ra, chúng ta cùng sống cuộc sống bình thường, chuyện này sẽ coi như chưa xảy ra.”
“Không được.” Thẩm Kinh Diễn không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.
Khóe miệng Thời Lễ giật giật: “Tôi không phải muốn thương lượng với anh.”
“Tôi cũng vậy.” Thẩm Kinh Diễn thanh âm có chút buồn.
Vậy thì còn gì để nói? Anh không thỏa hiệp, thành công làm Thời Lễ nhịn xuống cảm xúc mềm lòng, bẻ ra ngón tay anh, đứng dậy đi đến sô pha nằm xuống.
Cô vừa rời đi, Thẩm Kinh Diễn liền ngồi dậy, dựa vào đầu giường nhìn sô pha, vẻ mặt cô đơn nhưng cũng không mở miệng kêu cô trở về. Thời Lễ chạm chạp không thấy động tĩnh của anh, nhịn không được ngẩng đầu lên nhìn trộm, nhìn thấy được giá trị cừu hận vẫn ở con số 20% liền ngẩn người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play