Nghỉ ngơi trong vòng đu quay tầm nửa tiếng, sau khi xuống Diệp Chu liền cảm giác cuối cùng mình cũng sống lại.
“Đi, đi đón tiểu công chúa nhà cậu.” Diệp Chu nhìn xung quanh, còn chưa tìm được quà tặng thích hợp để tặng Thương Du Du. “Trước khi đi đón con bé, chúng ta đến cửa hàng bách hóa mua quà cho con bé trước đi.”
“Không cần phiền toái như vậy, đồ chơi trong nhà cũng không vứt được.” Đến bãi đỗ xe ngoài trời, vừa mở cửa liền tiếp xúc mới một luồng hơi nóng, Thương Tấn đứng bên ngoài chờ hơi nóng tản đi, khởi động điều hòa, chờ nhiệt độ trong xe giảm xuống mới mở cửa để Diệp Chu vào.
Bóng bay để ngoài không thấy lớn, lúc cho vào trong xe lại hơi chiếm không gian.
Ôm vào trong lòng như ôm một đứa trẻ, chờ đóng cửa sổ xe lại, Diệp Chu trực tiếp để bóng bay ra ghế sau. Diệp Chu thắt dây an toàn nói: “Cậu lại không hiểu, dù sao Du Du cũng là con gái, đối với con gái mà nói, quà tặng có nhiều thế nào đi nữa cũng ngại không đủ. Có điều tôi không hiểu về quà tặng con gái lắm, con bé thích gì? Gấu bông, búp bê hay là lego?”
“Cảm giác trong nhà đều có.” Thương Tấn ra khỏi bãi đậu xe, trực tiếp vòng đến cửa hàng bách hóa lớn nhất thành phố A. “Đến nhìn xem.”
Là một nam sinh, hiểu biết về đồ chơi dành cho bé gái vô cùng ít ỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play