“Tôi muốn xuống xe!” Diệp Chu không để ý vết thương ở chân, chân trái cậu đặt lên buồng xe, chân phải vượt qua hàng rào như muốn nhảy xuống dưới.
“Đừng lộn xộn. Theo lý thuyết, thao tác khỏi động xe đi bộ thay người già rất đơn giản, chắc sẽ dễ dàng lên tay.” Thương Tấn trực tiếp đẩy đùi phải của cậu vào buồng xe, thấy Diệp Chu vẫn không tin tưởng, tiếp tục nói. “Yên tâm, tôi là người có bằng lái.”
“Bằng lái ô tô có thể giống xe ba bánh sao?” Diệp Chu phát điên. “Tôi cũng không muốn lấy mạng đổi mạng với cậu.”
“Loại xe có vận tốc trung bình 30km/h này muốn tàn phế còn khó chứ đừng nói là tự sát.” Thương Tấn nhìn chằm chằm đầu xe, thấy dưới xe có một cái bàn đạp, nghi ngờ nói: “Sao xe chỉ có chân ga lại không có phanh?”
Diệp Chu: “Đây chính là phanh!”
Thương Tấn vuốt cằm: “Vậy chân ga đâu?”
Diệp Chu thở dài, đưa ngón tay chỉ tay lái: “Cậu xoay tay xuống một chút, xe sẽ khởi động.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT