Cuộc sống vốn yên ả càng thêm yên ả sau khi mọi chuyện được làm rõ.
Thẩm Lưu Sấm giống một cái cây có sức sống bền bỉ, dù bị nhổ tận gốc phủi hết đất, sau đó bị cắm vào một vùng đất khác, cậu chỉ cần hóng tí gió, phơi tí nắng một thời gian ngắn là sẽ khỏe mạnh lại lần nữa giống như cái cây vốn đâm chồi mọc rễ tại vùng đất này đang lắc lư cái lá xào xạc.
Thậm chí cậu còn sống hạnh phúc hơn.
Cậu có thể không chút kiêng kỵ kể chuyện trước kia của mình cho Ngụy Hủ An, kể về quãng thời gian cậu thi đại học, kể về quãng thời gian cậu ở trong đội bóng, kể về bộ phim cậu từng xem, cậu còn cầm điều khiển tivi làm súng diễn lại cảnh trên sân thượng trong phim Vô gian đạo.
Nhìn những minh tinh trên tin tức, cậu cảm khái: “Anh biết không, chỗ em cũng có rất nhiều người đẹp trai xinh gái, đẹp khác hẳn với chỗ này, Lương Triều Vĩ nè, Ngô Ngạn Tổ nè,…” Cậu giơ ngón tay lên đếm.
Cậu nói: “Nhưng em không thích kiểu của họ, em thích kiểu Kim Thành Vũ cơ.” Nói xong cậu còn cười ngây ngô hai tiếng.
Cậu kể hồi bé cậu đã trốn trong chăn đọc truyện của Kim Dung và bị ngộp tới mức đổ mồ hôi, đọc tới cảnh Đoàn Dự và Vương Ngữ Yên rơi xuống đáy giếng thì đèn pin hết pin, cậu khó chịu tới mức lăn lộn trên giường lúc nửa đêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT