Một ngày trước Tiết Nguyên Đán trời chợt mưa, buổi sáng Thẩm Lưu Sấm nằm trên giường không chịu dậy, cậu ôm lấy cổ Ngụy Hủ An cũng không cho hắn dậy.
“Bảo bối buông tay, hôm nay anh còn phải đi công ty, buổi chiều anh sẽ về sớm một chút.”
“Ừm…” Đáp vậy nhưng cậu vẫn bất động, ngủ càng say như chết.
Ngụy Hủ An để cậu ôm trong chốc lát, thấy cậu ngủ say rồi, hắn nhẹ nhàng đặt cánh tay trên cổ vào trong chăn. Mười cái túi chườm nóng di động của Thẩm Lưu Sấm vừa rời đi, cậu lập tức tỉnh lại chui vào trong chăn, kéo chăn trùm đầu lại và hỏi: “Công ty anh không nghỉ hả? Anh thích công ty anh vậy sao?”
Ngụy Hủ An đang thay quần áo ở bên cạnh, mới mặc áo sơ mi một nửa đã phải đi tới kéo chăn để lộ đầu cậu, hắn cảm thấy trong chăn rất ngộp, không khí không tươi mới, dễ gây khó thở. Mỗi lần Thẩm Lưu Sấm ngủ chôn đầu trong chăn hắn đều sẽ làm như vậy, thế là Thẩm Lưu Sấm xếp hành vi đó vào một trong “một số triệu chứng già hóa của Ngụy Hủ An”.
“Chờ ngày nào đó em trúng số độc đắc, em sẽ nuôi anh, chắc chắn sẽ nuôi anh trắng trẻo mập mạp! Không cho anh rời khỏi giường, không cho anh đi làm, áo đến thì đưa tay cơm đến há miệng, sau đó anh sẽ không thể rời bỏ em, em sẽ nhốt anh trong nhà không cho đi đâu hết.” Thẩm Lưu Sấm mở to mắt nói chuyện hoang đường, mặc sức tưởng tượng về cuộc sống tốt đẹp, còn giả vờ nghiêm túc nói: “Nếu anh dám chạy trốn…”
Ngụy Hủ An đứng bên giường vừa thắt cà vạt vừa nghe cậu nói bừa, hắn nhướng mày nói tiếp, “Ừ, nếu anh chạy thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT