“Phụ thân.”
Bạch Dữ lại gần, quỳ xuống bên cạnh ông.
“Nhi tử lớn rồi...”
Giọng nói đã lâu không cất lên nên có chút khó khăn, khàn khàn hơi khó nghe một chút.
Nhưng bên trong đó chứa đựng tất cả tình thương, sự hoài niệm.
“Ngài soát lại xem còn nơi nào đáng ngại không? Lão già kia rất giảo hoạt.”
Bạch Dữ vẫn lo lão ta còn để lại ám chiêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT