Lúc Này Đúng Khi Đó Sai

Chương 7: Tri kỷ (1)


3 tháng

trướctiếp

“Gia Chú, mưa rồi”. Quảng trường cũ truyền tới tiếng chuông báo giờ, cô bé giơ tay lên, hướng lòng bàn tay về phía trời đêm.
Chưa chờ Lòng bàn tay chạm được tới cảm xúc lạnh lẽo.
Thì bên tai đã nghe âm thanh tí tách …
Lắng tai nghe, đó không phải là tiếng mưa rơi trên đá hoa cương, đó là âm thanh đặc biệt của chiếc đồng hồ kiểu cũ, quen thuộc mà xa lạ.
Lâm Phức Trăn mở to hai mắt ra.
Đầu tiên mà mắt nhìn thấy chính là cánh tay đang giơ cao giữa không trung kia, nhìn cánh tay đó chậm rãi xoay theo chiều kim đồng hồ, vòng nửa vòng, lòng bàn tay hướng về phía khuôn mặt.
Đó là một đôi tay của người hai mươi tuổi.
Bảy tiếng trước Lâm Phức Trăn đã thổi tắt cây nến đại diện cho sinh nhật thứ hai mươi của cô.
Trong căn nhà cũ ở phía nam bờ sông Seine cô đã mơ thấy cái đêm sinh nhật năm mười tuổi của mình, cảnh tượng trong mơ tựa như hình ảnh ở trong phim, theo hình ảnh xoay chuyển cô đã trở lại cái đêm mười năm trước, đó mà một đêm dài nhất trong hai mươi năm của Lâm Phức Trăn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp