Xuyên qua tán lá cây ngô đồng, Liên Gia Chú ngẩng lên nhìn bầu trời sao bị kẽ lá cắt thành từng mạnh vụn.
Đã bao đêm anh bị tiếng rì rầm quấy nhiễu bên tai làm cho không ngủ được, đã bao đêm anh đã giật mình thức giấc từ trong tiếng cười chế giễu trong cơn ác mộng, đã bao đêm anh chỉ có thể dựa vào bầu trời sao trên đỉnh đầu kia mới có thể làm cho tâm hồn mình được bình yên trong phút chốc.
Anh ngắm nhìn bầu trời sao, thề rằng một ngày nào đó anh sẽ kéo từng lớp mặt nạ dối trá đeo trên mặt những người đó, trong những người này có bác trai bác gái, chú dì, anh họ chị họ của anh.
Những người này đã từng dùng rất nhiều lời thân thiết để gọi đứa trẻ nhỏ tuổi nhất của Liên Gia là “Gia Chú nhà ta”
Mới đầu anh đã thực sự cho rằng anh thật sự là “Gia Chú nhà ta” như trong lời những người này.
Tuổi thơ của Liên Gia Chú đã sớm chết vào một buổi chiều chạng vạng.
Dưới sự kích động đầy “yêu thương” của các chị họ của anh, Liên Gia Chú đã mặc lên chiếc váy xòe của Juliet, không sao, tuy là kểu dáng có hơi kỳ quái nhưng đây là lúc để anh đền đáp lại sự “yêu thương” của các chị họ của anh. Anh mặc lên chiếc váy xòe, đội tóc giả lên, trốn vào tấm rèm phía sau hậu trường, muốn cho các chị họ của mình một niềm vui bất ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play