Phòng học trong thông báo nằm ở lầu 2 tòa dạy học mà bọn họ từng thăm dò trước đó, Tống Viêm vẫn còn chút ấn tượng mơ hồ, đó là một hội trường cỡ trung có kết cấu hình bậc thang, ước chừng có thể chứa tầm bảy tám chục người.
Khi cậu và Kỷ Hành Phong chạy tới, bên trong đã ngồi lác đác khoảng 20 người, đa số là người chơi. Sau khi Tống Viêm kiểm kê nhân số, cậu phát hiện quả đúng như lời Ngô Kiêu đã nói, cậu không thấy bóng dáng của vị Lục Vụ kia đâu.
Mà trong số người chơi trước mắt, Nguyễn An với thân phận đặc biệt duy nhất, đang đứng cạnh bục giảng, trong tay cầm một quyển sổ điểm danh, không biết đang quẹt quẹt viết viết cái gì. Ngô Kiêu ngồi ở hàng ghế cách Nguyễn An gần nhất, nằm bò trên bàn nhìn Nguyễn An, có vẻ như đang cực kỳ nhàm chán.
Tống Viêm kéo Kỷ Hành Phong ngồi xuống bên cạnh Ngô Kiêu, nhân lúc còn chưa mở họp, nhỏ giọng trò chuyện.
“Nghe nói anh với…” Tống Viêm mới nói nửa câu đã bị Ngô Kiêu cắt ngang, hắn bực bội nói: “Đúng rồi, không sai, không cần nghe nói, sự thật chính là như vậy, tôi và thằng biến thái Hồ Hàm ở chung một phòng.”
Tuy Tống Viêm vừa nghe được tin này thì nhịn không được mà bật cười, nhưng cậu cũng không có ý móc mỉa Ngô Kiêu, cậu chỉ nâng mắt kính, nghiêm túc nói: “Thật ra, chuyện này cũng không phải không có lợi.”
“Chúng ta đều biết hắn là người dẫn đường của kẻ hiến tế, anh ở chung một chỗ với hắn… cũng có lợi cho việc giám thị hành tung của hắn mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play