Tống Viêm đi lên nghịch vài cái, phát hiện những nhạc cụ đó bị đóng một lớp bụi dày, có vẻ như đã lâu rồi chưa được sử dụng.
“Nếu để cho cậu chọn một món nhạc cụ, thì cậu cảm thấy loại nhạc cụ nào sẽ có vấn đề?” Ngô Kiêu vươn tay đùa nghịch cây đàn violon cello.
Tống Viêm quay đầu lại, sau đó hai người rất ăn ý mà cùng hướng ánh mắt về phía vách tường, một cây đàn piano upright cũ xưa.
Đàn piano dạng upright
Ngô Kiêu đi đến ngồi chồm hổm bên cạnh cây dương cầm, đưa một tay lên gõ vách tường, kề sát lỗ tai lên mặt tường, thử một hồi lâu nhưng vẫn có hơi không chắc chắn.
“Không thì chúng ta kéo nó ra coi thử đi?” Tống Viêm nhìn cây dương cầm cao gần 2m kia rồi đề nghị.
“Không phải tôi không muốn kéo, nhưng nếu cái này thật sự có cơ quan thì chưa chắc chúng ta có thể di chuyển được nó.” Ngô Kiêu cau mày, cẩn thận nhìn nhìn cây dương cầm, cuối cùng vẫn đồng ý với ý kiến của Tống Viêm: “Kệ đi, thử kéo nó ra trước đã.”
Quả nhiên hệt như suy đoán của Ngô Kiêu, hai người tốn hết sức bình sinh vẫn không thể dịch chuyển được xíu xiu nào của cây dương cầm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT