Nhân Vật Phản Diện Dễ Thương Muốn Xỉu

Chương 1


3 tháng


“Chuẩn bị xong chưa?”

“Rồi.”

“Thật sự là chuẩn bị xong rồi?”

Chu Dương không nhịn được cào cào chỗ ngồi: Hệ thống cậu phiền quá, tôi đã nói là chuẩn bị xong rồi, cậu, sao cậu cứ hỏi mãi thế!

Nói được phân nửa, Chu Tiểu Miêu không nhịn được mà phát cáu, nhưng càng ngày càng không có khí thế, bản thân cậu nghe còn cảm thấy sợ hãi, không nhịn được ủ rũ cúi đầu.

Hệ thống gà mẹ cảm khái: 【Đây là nhiệm đầu tiên của cậu, Chu Tiểu Miêu cậu đừng tức giận, nhịn một chút, nếu nam chủ đánh cậu ——】

Mắt Chu Tiểu Miêu sáng quắc: Không phải cậu có đưa cho tôi cái bàn tay vàng gì gì đó rồi sao?

Hệ thống câm nín, đem phần còn lại nói ra【—— tôi chỉ giúp cậu hạ giá trị đau đớn xuống, đảm bảo cậu rời khỏi thế giới mà không phải chịu cảm giác bị đau.】

Chu Tiểu Miêu: …

Không thèm để ý tới hệ thống, Chu Dương nhìn ra ngoài, lúc này cậu đang ngồi trong xe, đậu ở vị trí cách buổi dạ tiệc từ thiện phía trước chừng trăm mét, tốp fan ở phía xa đang hô to từng đợt, tựa hồ không ngừng có người tiến vào hội trường.

Chu Dương cẩn thận nhìn, chỉ thấy ở khu vực chụp ảnh phỏng vấn vẫn luôn chớp nhoáng từng hồi, cậu không thích tình cảnh ồn ào trước mặt, muốn liếm móng cầu an ủi.

Hệ thống sợ hãi kêu: 【Tiểu tổ tông cậu muốn làm gì!】

Chu Dương tỉnh bơ nói: Tôi muốn liếm đệm thịt.

【Nhịn xuống! ! !】 Hệ thống đổ mồ hôi lạnh 【Bây giờ cậu là người, là người, tuyệt đối không được làm mấy hành động này!】

Chu Tiểu Miêu: QAQ

Chu Dương ủy khuất len lén cào ghế ngồi dưới mông, cố gắng dời lực chú ý, trong lòng hơi bất mãn, liếm móng là thiên tính của mèo, sao không cho cậu liếm chứ, khi dễ mèo!

【………】 Một thanh niên hơn hai mươi tuổi liếm lòng bàn tay mình, không phải đồ điên thì là gì!

Nghĩ tới tương lai tăm tối của mình, hệ thống không khỏi muốn khóc, nó không hiểu nhất chính là tại sao mình đường đường là một hệ thống nhân vật phản diện lại bị phân cho một kí chủ biết làm khó người như vậy.

Rõ ràng đều là hệ thống cùng một lò, người ta đã sớm cùng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, mình lại cực khổ như đang nuôi con trai mà dạy con mèo nhỏ ngu ngốc này, kể cả việc biến thân.

Quá trình dạy dỗ này suýt làm cho hệ thống bị rối loạn. Nghĩ nghĩ thì giống như máy móc bị thiếu dầu!

Xe đột ngột lăn bánh, chậm rãi chạy đến khu vực chụp ảnh, Chu Dương lập tức ngồi thẳng người, hơi khẩn trương nhìn chăm chú đám người trước mặt, ngón tay sắp cào nát cái ghế bọc da thật.

“Đừng căng thẳng, bình thường như thế nào thì bây giờ như thế nấy, đã tham dự nhiều buổi tiệc như vậy rồi, sao về nước lại bị dọa sợ thế?” Người đại diện bên cạnh cười an ủi cậu, cuối cùng không nhịn được dặn dò: “Đây là lần đầu tiên lộ mặt sau khi trở về nước, không được lộn xộn tùy hứng, biết chưa?”

Chu Dương ậm ờ đáp một tiếng, sợ lộ tẩy nên không nói gì nhiều.

Hệ thống thở dài, ở trong đầu Chu Dương tranh thủ thời gian bổ sung kịch bản cho cậu. Trong kịch bản, nguyên chủ và nam chủ là thành viên cùng nhóm, nhưng vì nguyên nhân phát triển nên nguyên chủ rút khỏi nhóm, sau đó ra nước ngoài phát triển mang theo tiếng vang trở về, so với lúc còn ở trong nhóm thì nổi tiếng gấp đôi.

Cốt truyện là nguyên chủ xuất ngoại một mình, vì không hòa hợp được với bọn người trong nhóm. Mặc dù bị fan nhóm ghét bỏ, nhưng trên thực tế sự tình là như thế này.

Vốn dĩ nhóm được hình thành đều dựa vào việc mọi người cùng nhau phấn đấu bình chọn, nhưng tới gần lúc xuất đạo, đột nhiên lại lòi ra một tên lính nhảy dù, cũng chính là nam chủ —— Mẫn Duệ Gia.

Bất kể là ở đâu, lính nhảy dù vĩnh viễn không được hoan nghênh, nhất là còn phải phân chia lợi ích, mọi người lại mâu thuẫn gấp vạn lần.

Có lẽ ở ngoài mặt sẽ biểu hiện rất tốt, nhưng tình huống chân chính là gì, thành viên nhóm thậm chí là nhân viên làm việc đều biết rõ ràng.

Nguyên chủ tính tình sáng sủa, tướng mạo tinh xảo đẹp trai, là người có tiếng nhất trong nhóm lúc ấy, vì vậy đại nhân vật phản diện rất kiêu ngạo và khinh thường người không có thực lực lại đi cửa sau, khơi mào dẫn đầu nhắm vào đối phương.

Thật ra thì đối với lính nhảy dù mà nói, bị đàn áp là chuyện rất bình thường, nhưng kiêng kỵ việc lính nhảy dù có người chống lưng, mọi người cũng không dám làm quá trực tiếp rõ ràng, mà nguyên chủ tính khí ngay thẳng tính cách đơn giản, bị đem ra làm mũi dùi, bất kể ai đã làm sai điều gì, mọi người cũng sẽ cùng nhau nhất trí đẩy cho lính nhảy dù, hơn nữa đối phương cho tới bây giờ cũng không thèm giải thích, điều này càng làm cho mọi người không hề có chút kiêng kỵ.

Vì vậy, dưới ảnh hưởng của hoàn cảnh, quan hệ giữa nguyên chủ cùng nam chủ càng ngày càng kém, như nước với lửa. Cuối cùng vì một lần cãi vả mà trực tiếp rời nhóm, khi ấy mất đi một nửa số fan, dẫn đến vốn dĩ là thành viên cùng một nhóm lại thành như người xạ lạ trên đường.

Chẳng qua không ai ngờ tới, cuối cùng người được lợi lại là lính nhảy dù, bởi vì sau khi nguyên chủ rời đi hắn ta liền nổi tiếng!

Đây quả thực là cái gai trong lòng nguyên chủ, mỗi lần nhìn thấy tin tức đem hai người đặt chung một chỗ so sánh càng cảm thấy tức giận, cho rằng đối phương không phải thừa dịp mình rời đi mới khai hỏa* sao, vì vậy nhìn nam chủ lại càng cảm thấy khó chịu.

*Ở đây hiểu là bắt đầu nổi tiếng.

Mà nam chủ vẫn luôn không nóng không lạnh như trước, cho dù ngay sau thời điểm nguyên chủ rời đi mới xuất hiện ở trong tầm mắt đại chúng, cũng từng bị rất nhiều người ác ý suy đoán là hắn ép nguyên chủ rời đi nên mới có được ngày hôm nay.

Nam chủ cho tới bây giờ vẫn không thèm giải thích, cũng không sợ bạo lực mạng tí nào. Bởi vì hắn có nhiệm vụ phải hoàn thành, mấy loại quấy phá cỏn con này hắn thật sự không muốn để ý tới. Hắn dùng ba năm nguyên chủ ra khỏi nước, thành lập một mạng lưới khổng lồ, thành công thế chỗ ông trùm trước đó trở thành một tồn tại ngạo nghễ trong vòng giải trí.

Dựa theo kịch bản gốc, nguyên chủ từ nước ngoài trở về rất được yêu thích, nhưng vì không biết thân phận hiện tại của nam chủ nên vẫn không ngừng tìm đến chỗ chết mà khiêu khích. Thẳng đến khi bốc phốt chuyện nam chủ yêu đương với nữ chủ, thậm chí còn mò tới công ty nam chủ, cuối cùng thành công chọc giận nam chủ, trực tiếp bị nam chính hạ gục, ở dưới hào quang của hắn bị nghiền ép đến mức nguội lạnh hoàn toàn.

Mà nhiệm vụ của Chu Dương là tiếp tục đâm đầu vào chỗ chết, nghiêm túc thực hiện mọi nhiệm vụ trong kịch bản của đại nhân vật phản diện, sau đó thu hoạch giá trị tức giận của nam chủ rồi đợi đến khi bị nam chủ giết chết một cách viên mãn.

Đầu óc Chu Dương trống rỗng, hoàn toàn không biết hệ thống đang bô bô nói cái gì, đến khi xe chậm rãi dừng lại, mới hoàn hồn bắt đầu căng thẳng.

Chu Dương thẳng eo, khoảng hai phút sau cửa xe bên người bị kéo ra, vô số ánh đèn trong nháy mắt bùng nổ, con ngươi Chu Dương hơi co lại, chần chờ một giây, chân phải bước ra trong tiếng hét chói tai của fan và tiếng bắn liên thanh từ máy chụp hình, chậm rồi mà ưu nhã xuống xe.

Cậu mặc một bộ âu phục vừa người, tây trang màu đen đứng đắn nghiêm cẩn được nhà thiết kế chỉnh sửa làm quần áo vừa người lại không mất thời thượng, bên trong phối với áo sơ mi trắng không dùng cà vạt mà đeo một cái nơ khảm đá quý, giống như một tiểu vương tử cao quý đẹp trai, cậu cong cong mắt cười nhẹ, vẫy tay với ký giả và fans, mọi cử động đều ưu nhã mê người.

Các fan gào thét, các ký giả nhanh tay làm một chuỗi “tách tách”, Chu Dương ký tên mình lên tường, lại đứng đó một lúc rồi mới di chuyển, chính thức tiến vào hội trường.

Quản lý đi theo cậu tiến vào yến hội bên trong, bởi vì nguyên chủ vừa trở về nước nên người quen cũng không nhiều, bị quản lý mang đi một vòng, sau đó ngồi xuống nghỉ ngơi.

Chu Dương mừng muốn chết, không thèm để ý ánh mắt khiển trách của quản lý, ngoan cố ăn ba cái bánh ngọt nhỏ, bị quản lý gõ đầu ×1

Cuối cùng quản lý đành phải gom hết đống đồ cậu còn chưa kịp xử lý đi, Chu Dương chỉ có thể buồn chán gảy gảy bó hoa trang trí trên bàn, ngoan ngoãn chờ quản lý trở lại.

Đột nhiên, Chu Dương cảm nhận được một ánh mắt vô cùng nóng bỏng khóa thật chặt trên người cậu, điều này làm cho Chu Tiểu Miêu có cảm giác như bị sói nhìn chăm chú, cảm giác đối phương sẽ bất ngờ nhào tới cắn mình một cái.

Chu Dương dừng tay, lơ đãng nghiêng đầu quét nhìn một vòng, cuối cùng cũng xác định được con sói kia—— hắn ngồi cách cậu không xa, cả người thon dài, quần áo đắt tiền, cử chỉ ưu nhã.

Đối phương không hề giấu giếm ý tứ, thấy Chu Tiểu Miêu lặng lẽ nhìn, vậy mà hắn trực tiếp đứng dậy đi tới, bóng người cao lớn thon dài khiến cho người ta không khỏi cảm thấy bị áp bức, tròng mắt màu mực tựa vực sâu nhìn chằm chằm Chu Tiểu Miêu, giống như là một con sói sắp ra trận, khí thế kinh người.

Chu Tiểu Miêu yên lặng chảy nước miếng: Hệ thống hệ thống, cậu mau nhìn, chân dài quá!

Hệ thống: 【Đây là nam chủ :)】

Chu Tiểu Miêu: …

Hệ thống: 【Thân là nhân vật phản diện, cậu có thể tưởng tượng một chút lúc cặp chân ngắn của mình chạy trốn còn có thể ở trong tay người ta quẫy đạp được vài cái ó.】

Chu Tiểu Miêu: …

Cái trình độ này, đối phương có đôi chân dài mà Chu Tiểu Miêu hâm mộ nhất đến gần, “Đồng Diễm, cậu trở lại.”

” Ừ.” Chu Tiểu Miêu nhớ rất rõ mình là đại nhân vật phản diện, không muốn cho nam chủ sắc mặt tốt, vì vậy cằm nhỏ kiêu ngạo nâng lên, giả vờ làm dáng vẻ không để người ta vào trong mắt.

Hệ thống già trong lòng vui mừng gật đầu, trong đầu nghĩ rằng kí chủ vẫn rất tự giác.

Nhưng động tác kế đó của nam chủ làm ai cũng không liệu được, hắn trực tiếp sờ cằm Chu Tiểu Miêu, sau đó ở trong ánh mắt khiếp sợ của Chu Tiểu Miêu, lặng lẽ dùng ngón út của mình nhẹ nhàng gãi cằm cậu.

Tốt, thật thoải mái… Chu Tiểu Miêu hơi híp mắt, sau đó lập tức bừng tỉnh, luống cuống tay chân đẩy tay hắn ra, tức giận nói: “Anh, anh làm gì vậy!”

Cậu vừa tức vừa gấp, đối với bản thân suýt bị đầu độc vừa rồi có chút ảo não, sắc mặt càng nghẹn càng đỏ, không biết là tức giận hay ngượng ngùng.

Mẫn Duệ Gia hơi cong khóe môi, thu tay về nói: “Chỉ là thấy cằm cậu có chút đáng yêu, sau này nếu giường lên với tôi, tôi sẽ cắn nó!”

“…” Tốt lắm, thì ra nam chính đang muốn ra oai với mình! Quả nhiên là kẻ địch gặp nhau thì đỏ mắt, người này đáng ghét quá đi!

Chu Tiểu Miêu nổi giận: “Không có lần sau, tôi không hy vọng gặp lại anh!”

“Nhưng mà, tôi muốn gặp lại cậu thì phải làm sao đây?” Giọng nói của người đàn ông dần dần hạ thấp, càng ngày càng tiến lại gần, nhỏ nhẹ nói: “Cậu hiện tại so với trước khi xuất ngoại, càng thú vị…”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play