Kim Phong Ngọc Lộ

Chương 8


3 tháng

trướctiếp

Hoa trà my nở rộ, đỏ trắng đan xen, diễm lệ như mã não. Mở toang cửa sổ, cả vườn đều là ‘Đại mã não’ xinh đẹp. Lâm Nha dựa vào cửa sổ, trên người khoác áo choàng lông thú. Y buồn chán thưởng thức hoa trà my xinh đẹp ngoài cửa sổ, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn sang tám tỳ nữ đứng bất động sau lưng.
Lâm Nha thở dài, mấy hôm trước Thẩm Vu Uyên giam y ở Càn Nguyên Lâu không cho đi, đến nay y vẫn không thể rời khỏi Càn Nguyên Lâu. Mặc dù Càn Nguyên Lâu khá lớn, dù dạo cả ngày cũng chưa chắc có thể đi hết, trong Càn Nguyên Lâu đâu đâu cũng có kỳ trân dị bảo, chỉ cần lấy một cái cũng có thể tiêu pha một ngày. Chẳng qua là không được tự do, cơn ham vui trôi qua, dã tính trong xương lộ ra, y hận không thể mọc cánh bay khỏi Thẩm phủ.
Những lúc buồn chán, Lâm Nha thường nhớ tới Linh Nhi chăm sóc hoa cỏ trong nội uyển và Ngưu lão đầu trong chuồng ngựa, vì vậy y yêu cầu với những tỳ nữ sau lưng cho y gặp bọn họ. Nhóm tỳ nữ nhìn nhau, hơi suy tư, cảm thấy đây cũng không phải yêu cầu gì khó khăn nên lập tức ra ngoài phái người gọi hai người kia đến.
Lâm Nha nhìn ra ngoài thăm dò, phát hiện ở cửa có rất nhiều người đứng canh. Y bĩu môi: “Làm như ta là yêu ma quỷ quái, phòng bị ngay cả một giọt nước cũng không lọt.”
Tỳ nữ đứng sau lưng nghe thấy thế, âm thầm phản bác: Ngươi còn đáng sợ hơn yêu ma quỷ quái. Ngươi quậy Càn Nguyên Lâu đến long trời lở đất, không biết trên người giấu vật gì, vừa tung ra là làm người khác ngất đi, lại có thể chế tạo thứ đồ đã ném ra từ một gốc cây cỏ, một bụi hoa, đúng là một hỗn thế ma vương. Nhưng người gây sự này lại lút cút theo sau làm tùy tùng, giả vờ đáng thương xin lỗi, cho dù cơn giận lớn cỡ nào cũng tan biến.
Aiz, đúng là tiểu công tử làm người ta vừa yêu vừa hận.
Không bao lâu thì có người dẫn Linh Nhi đến. Linh Nhi thấy Lâm Nha, đầu tiên là lo lắng không thôi, nhưng thấy y bình an, lại nghe y giải thích một phen, tâm trạng mới thả lỏng chỉ còn oán hận và chỉ trích: “Ngươi thật tùy hứng. Nếu ngươi thật sự rời khỏi Thẩm phủ, rời kinh đô này, làm chuyện đứng đắn thì ta còn có thể khen một câu giỏi. Kết quả liên lụy người khác, ngươi còn tự chui đầu vào lưới.”
Lâm Nha: “Ta liên lụy ai?”
Linh Nhi: “Ngưu lão đầu trong chuồng ngựa, gia đình Phúc thẩm, còn có oan gia của ta.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp