Bùi Hồi mở một gói hàng khác, từ bên trong lấy ra một cái thùng ngâm chân, vỗ lên thùng hai lần: “Thùng ngâm chân có chế độ tự động xoa bóp.” Sư phụ cậu vẫn luôn muốn mua một cái, buổi tối trước khi ngủ ngâm chân một chút, rồi xoa bóp mười mấy phút, thúc đẩy máu huyết tuần hoàn, bảo đảm sống lâu trăm tuổi. “Khí trời Hải Thành lạnh, vừa đến mùa đông thì tuyết rơi. Thân thể Tạ tiên sinh yếu, giấc ngủ cũng không quá tốt. Cho nên trước khi ngủ ngâm chân, trong nước ngâm chân bỏ chút dược liệu.”
Cậu đem thùng ngâm chân đến trước mặt Tạ Tích cùng lão quản gia, xoay người đi mở một gói hàng khác: “Lòng trắng trứng.” Vừa dứt lời, cậu liền cảm thấy tặng lễ vật này cũng không quá tốt.
Lòng trắng trứng bổ sung albumin, nói như vậy người lớn tuổi dùng tương đối thích hợp. Cậu suy nghĩ một chút, thu hồi cái lon lại: “Tạ tiên sinh không thích hợp dùng lòng trứng trắng này lắm, thôi để tôi chọn dược liệu khác cho ngài.” Vẫn là đưa lòng trắng trứng cho bà lão đầu bếp, bà vừa bị ngã còn đang nằm viện, chờ tỉnh lại thì cần bồi bổ.
Ngón tay Tạ Tích có chút ngứa, đem tầm mắt chuyển đến trên giá sách mới miễn cưỡng nhịn xuống xúc động muốn đem toàn bộ đống lễ vật trên đất vứt vào thùng rác. Hắn hít sâu ngụm khí: “Tôi không cần, mấy cái này đều lấy về đi.”
Tạ Tích chưa bao giờ cảm thấy mình già, chỉ có vào đúng lúc này, bị Bùi Hồi nhiều lần cường điệu, bỗng nhiên thiếu chút nữa hồ đồ thật sự coi chính mình là một ông lão bảy tám chục tuổi.
Bùi Hồi kinh ngạc: “Tại sao chứ?”
Tạ Tích đỡ trán: “Cậu đây là rất nghiêm túc kinh ngạc sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play