Cấm Nói Chuyện Phong Nguyệt

Chương 42: Gả cho sư đệ. (18)


2 tháng

trướctiếp

Bầu trời âm trầm, mây đen dày đặc, mưa phùn liên miên như những cây kim đâm vào da mọi người. Khí độc cô đọng thành một đoàn nhỏ bám lên tường thành, tuy là một màn khí độc nhưng lại từng chút từng chút ăn mòn tường thành .
Trên thành lâu có đến mấy trăm người võ lâm, ngoài cửa thành là Bùi Hồi mặc trường bào lam bạch đơn phương đối đầu mười vạn Thiết kỵ. Một bên có số lượng người lớn, một bên chỉ một thân một mình, người đứng ở thành lâu quan sát, chấn động vì sự đối lập kia.
Một ngựa đối đầu với hơn trăm ngựa, vẫn quyết chí tiến lên.
Hạc Thác vương xuyên qua màn mưa trừng gắt gao thanh niên trước mắt, hoảng hốt tự như nhìn thấy mình ở kiếp trước bị chặn lại, tất cả bá nghiệp tan thành mây khói dưới một màn bóng kiếm ánh đao. Hắn tàn nhẫn nhắm mắt lại, thời điểm mở ra lại, tràn ngập sát ý: “Thiết kỵ Hạc Thác, cùng mọi người Hoàng Tuyền Phú, nghe lệnh ta, không tiếc bất cứ giá nào phải giết chết y! Nếu như ai lấy được đầu y cho ta, bản vương sẽ ban thưởng cho người đó vị trí hầu tước, hưởng thụ vinh hoa phú quý mãi mãi!”
Một tiếng ra lệnh, âm thanh leng keng mạnh mẽ, xuyên qua màn mưa cùng tầng mây, kinh động mọi người ở đây. Trong đó đặc biệt là đám kẻ ác Hoàng Tuyền Phú là kích động nhất, bọn chúng lập tức rút vũ khí ra, như rắn độc nhìn thấy con mồi mà lộ ra răng nanh, đồng thời cũng phòng bị đồng bạn của y nhưng không chút nào để ý Bùi Hồi. Bởi vì tất cả mọi người tin chắc, mười vạn Thiết kỵ, hơn trăm cao thủ võ đạo vây chặt dưới này, đầu lâu Bùi Hồi đã là vật trong túi.
Trên lâu thành có người không quen Bùi Hồi, nghe Hạc Thác vương ban lệnh thì không khỏi kinh ngạc thốt lên: “Chết chắc rồi!”
Thiết Hồng Lan quay đầu lại mạnh mẽ trừng mắt người kia: “Bớt ở chỗ này nguyền rủa người khác, ngươi có chết y cũng sẽ không xảy ra chuyện gì!” Nhắc nhở xong xuôi, trong lòng nàng lo âu cũng không kém bất kỳ người nào, lúc này cũng oán giận nhìn Tạ Tích đứng trước nhất trên tường thành. Nàng bị đẩy ra phía sau, chỉ có thể từ xa nhìn bóng lưng Tạ Tích, oán hận nói nhỏ: “Y không phải phong nguyệt trong lòng ngươi sao? Tại sao không ngăn cản y mà còn để cho y đi chịu chết? Còn chính mình nhu nhược như con rùa rúc cổ đứng trên lầu, đây là quân tử gì chứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp