Bùi Hồi nằm trên giường yên tĩnh ngủ, tư thế ngoan ngoãn rất tiêu chuẩn. Tạ Tích ngồi ở mạn giường, ngón trỏ xoa xoa gò má y, lúc nãy giúp y cởi quần áo ra, nới lỏng búi tóc.
Hiện nay tóc Bùi Hồi tỏa ra, tóc dài đen tuyền nhu thuận, nhẹ nhàng cọ qua tay và lưng, có chút kiều diễm khó nói. Sau khi Bùi Hồi tự bật thốt lên câu nói kia, Tạ Tích liền cảm thấy có chỗ nào không đúng. Hắn từ đầu tới đuôi chải chuốt lại suy nghĩ một lần, cũng không cảm thấy Bùi Hồi đối với hắn trong lòng không có tình ý.
Nếu không, có người nam nhân nào sẽ cam chịu nằm dưới hầu hạ người khác? Nếu như không phải yêu đến sâu đậm, làm sao nguyện ý hi sinh chính mình? Tại lúc trên núi Côn Lôn, hắn cùng Bùi Hồi giao tiếp không quá sâu, thời điểm gặp gỡ cũng chỉ đơn giản gật đầu thăm hỏi. Bùi Hồi đối mặt với những đồng môn khác, sắc mặt hòa hoãn, thời điểm nhìn thấy hắn thì tâm tình căng thẳng. Từ lúc bắt đầu, Tạ Tích cho là Bùi Hồi chán ghét hắn, vì vậy cũng tận lực cách xa, không đi thâm giao gì nhiều.
Bây giờ nghĩ lại, có vẻ như hắn cùng với những người khác bất đồng ở trong lòng sư huynh?
Cao thủ trong môn phái đông đủ, sư phụ, các sư bá đều là võ đạo tông sư, Bùi Hồi nếu là thật sự muốn so võ thì đều có thể tìm bọn họ. Tội gì hàng năm kiên trì đi khắp trời Nam đất Bắc tìm hắn?
Từng chuyện từng chuyện, đã tỏ rõ chính là trong lòng sư huynh sớm có hắn, chỉ là khó có thể mở miệng nói ra. Bây giờ, hắn đã rõ ràng tâm ý sư huynh, nguyện cùng hắn vĩnh kết đồng tâm, sư huynh thế mà còn muốn kế thừa vị trí chưởng môn Côn Lôn Ngọc Hư?!
Các đời chưởng môn trước đều là cô đơn cho tới già, sư huynh càng không nghĩ cùng với hắn một đời ư?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT