Quán bar Soulmate bị niêm phong đóng kín cửa kể từ khi xảy ra chuyện liên quan đến mạng người, những quán bar và hộp đêm trên con đường gần đó cũng đóng kín cửa không dám hoạt động, nhưng chờ ồn ào lắng xuống sẽ nhanh chóng lấy lại vẻ náo nhiệt ban đầu, dù sao nơi đây cũng là vị trí trung tâm của thủ đô.
Gió lạnh thổi qua làm bay lá cây trên mặt đất, hoang vắng hiu quạnh, hiếm có người đặt chân.
Lúc này một người ấn lại mũ từ phố đối diện đi tới, băng qua đường cái tiến vào một con đường nhỏ vòng qua quán bar Soulmate. Ít người biết lối cửa sau này, mỗi bước chân của hắn đều tránh né camera giám sát, sau khi đến tủ rượu phía sau phòng để đồ hắn thả cái túi đựng bánh mì trong lòng xuống, tháo mũ rồi cởi áo gió bên ngoài, khi hắn ngẩng đầu lên rõ ràng là Hà Viễn.
Phòng để đồ khá trống trải, diện tích khoảng 30 mét vuông, bên trong có một cái giường gấp giản dị và một cái ghế sa lon, còn lại rất nhiều đất trống. Mặt tường cháy đen, hẳn là vết tích đã từng xảy ra hỏa hoạn, trong không khí vẫn thoang thoảng mùi cháy khét tàn dư sau khi bị thiêu cháy.
Ngoài ra mùi vị mục nát và bụi bặm lơ lửng trong không khí nơi này còn bốc mùi thối tanh tưởi.
Hà Viễn như không ngửi thấy, không bị ảnh hưởng ngồi lên ghế sa lon, mở gói bánh mì ra rồi cắn từng miếng một, trong góc phòng có một bóng người đang cuộn mình chật vật giãy giụa vươn tay về phía hắn: “Cho tôi… Cho tôi ăn… Xin, xin anh…”
Bóng dáng kia khá gầy, cả người bẩn thỉu, co ro trong góc, nhìn chằm chằm về phía Hà Viễn chậm rãi bò ra khỏi bóng tối, ngẩng đầu, để lộ ra khuôn mặt thuộc về Vu Tử Minh, nhưng lúc này bộ dạng chật vật, hiển nhiên đã phải chịu không ít khổ sở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT