“Biểu tỷ, hiện giờ ngươi và biểu tỷ phu thế nào rồi?”

“Ừm……”

Liên Nghi Lan nghĩ tới lúc gần đi nàng ấy còn giận dỗi với gia hoả kia một trận thì cười nói: “Chẳng ra gì, hắn cưới ta vì muốn nhà ta quyên lương thảo. Còn ta ư? Đã tới tuổi rồi nên tạm chấp nhận chứ sao?”

“Thôi đi, nếu ngươi không vừa ý với biểu tỷ phu đã sớm ly hôn từ lâu rồi, đâu có chuyện thông cảm hắn như vậy, còn vì hắn thay đổi thói quen ăn ở của mình?”

“Được rồi được rồi, biết là ngươi hiểu ta nhất mà. Nha đầu thúi. Thời gian dài như vậy không gặp, đã biết chọc ghẹo ta rồi.”

Hai tỷ muội lập tức cười đùa vui vẻ.

Có một đại nhân vật tới Lê Ký, hiển nhiên là Đông Hoa bên kia đã nhanh chóng thu được tin tức này.

Thời lão gia đang bực bội vì mưu kế thịt heo kia không thành công, lại nghe được tin tức này, chẳng khác nào một tiếng sét đánh đánh giữa trời quang.

“Ngươi nói xem người trong xe ngựa kia là ai?”

“Hạ nhân kia nói là Liên nhị tiểu thư tới từ Hồ Châu. Thế nhưng nghe nói vị Liên nhị tiểu thư là phụ nhân có búi tóc, hơn nữa nàng ấy mặc một thân thải vân sa giá trị xa xỉ. Chủ nhân, ngươi biết gia tộc họ Liên nào ở Hồ Châu không?”

Thời lão gia lắc đầu.

Hắn cũng không biết Hồ Châu có phú thương nào họ Liên hay không, hắn chỉ biết đệ nhất phú thương của Bình Châu họ Liên, năm kia nhị tiểu thư nhà bọn họ vừa gả cho Đại tư mã* mới nhậm chức, người này đóng tại lãnh thổ Hồ Châu. Năm đó của hồi môn là trăm vạn lương thảo kia được truyền ra cả thiên hạ đều biết, hắn cũng từng nghe thấy……

*Tên một chức quan thời Tây Hán

Không không không, họ Liên nhiều như vậy, Liên nhị tiểu thư tới Lê gia kia chắc chắn không phải Liên nhị tiểu thư ở Bình Châu đâu!

Nhưng không cần biết nàng ấy có phải hay không, hắn vẫn phải hỏi thăm chi tiết một chút.

Thời lão gia chi một số tiền lớn, tới mua tin tức của một tổ chức chuyên mua bán tình báo trong thành. Chỉ chừng một canh giờ, tin tức về Liên nhị tiểu thư kia đã được đặt trên bàn hắn.

Một đống những tin tức ở phía trước hắn không thèm đọc kỹ, chỉ tìm tới phần quan hệ thôi.

Trượng phu, Đại tư mã Kiều Chinh, cữu gia Kim thị ở Bình Châu.

Kim thị ở Bình Châu ……

Thời lão gia lập tức cảm giác lạnh buốt tim.

Lúc trước lão Lục từng nói Liên nhị tiểu thư kia gọi nương tử của Lê Trạch là biểu muội, vừa lúc nương tử của Lê Trạch họ Kim, tới đây còn cần nói gì nữa?

Xong rồi nha!

Chắc chắn là Lê Tường đã biết chuyện Đông Hoa của hắn nhằm vào Lê Ký kia, nói không chừng lần này bọn họ đã gọi cứu tinh tới đối phó hắn rồi.

Muội tử nhà hắn nhiều nhất chỉ là một Vương trắc phi không thực có quyền mà thôi, còn Liên gia kia thì khác.

Năm Đại tư mã gần 40 mới cưới được một tiểu kiều thê như vậy, hiển nhiên hắn vô cùng sủng ái nàng này.

Nói vậy, bảo hắn giúp đỡ thân thích nhà mẹ đẻ nương tử một chút, chẳng khác nào một chuyện quá nhẹ nhàng, không chút tốn sức?

Thời lão gia ngày thường bá đạo thì bá đạo thật, nhưng hắn đâu có ngu. Rất nhanh sau đó, hắn đã suy nghĩ cẩn thận những mặt lợi và hại có liên quan tới chuyện này rồi.

Không cần suy nghĩ thêm nữa, chắc chắn là không được chọc vào Lê gia bên kia rồi. Nếu bên kia không định bỏ qua chuyện này, có khi hắn còn phải tới tận nơi xin lỗi người ta.

Có đôi khi, nên cúi đầu nhất định phải cúi đầu.

Chưởng quầy Hà: “……”

“Chủ nhân, đi chuẩn bị lễ vật gì?”

Hắn tưởng lỗ tai của mình mới vào nước nên đã nghe lầm rồi, tại sao chủ nhân nhà hắn vừa ra ngoài một chuyến khi trở về lại thay đổi thái độ nhanh như vậy? Còn muốn hắn đi chuẩn bị lễ vật mang tới Lê gia?

“Bảo ngươi đi thì ngươi mau đi đi, hai đứa bên người ta vừa được phái ra ngoài, bây giờ ngươi là người nhàn nhất tửu lầu này rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play