Ngày mai nàng cần lượng thịt cá rất nhỏ, chỉ cần đủ để ứng phó là được.

“Ngày mai ta sẽ tới miếu Huyền Nữ, buổi sáng các ngươi nên làm bao nhiêu đồ ăn thì cứ làm bấy nhiêu đồ ăn, hết thảy cứ chờ ta trở lại rồi nói.”

Nàng đã sắp xếp xong chuyện của mọi người trong bếp, lại chuyển qua sắp xếp công việc cho phụ thân và tiểu cữu cữu.

Thịt không có nguồn cung ứng, chắc chắn cửa hàng thịt hầm nhà nàng cũng phải đóng cửa nghỉ ngơi.

“Tiểu cữu cữu, ngày mai ngươi và phụ thân ta trở về trấn trên gom cá và tôm hùm đất, Lạc Trạch cũng theo các ngươi cùng trở về. Nếu có thể gom được nhiều cứ bảo hắn thuê thêm một cái thuyền nữa.”

Tóm lại lần này cả nhà nàng cùng nhau ra sức, nhất định có thể vượt qua cửa ải khó khăn này.

Lê Tường không định nói vấn đề của tửu lầu nhà mình cho đại tẩu nghe. Rốt cuộc nàng ấy đang mang thai, không thể hao tâm tốn sức.

Những chuyện nàng có thể giải quyết được, nàng nhất định sẽ giải quyết, không thể giải quyết sẽ nói sau.

Tuy nàng không nói, nhưng Kim Thư thính tai hơn người đã sớm nghe được từ lâu. Tự nhiên nàng ấy chẳng nghĩ ngợi chút nào đã đi báo ngay cho chủ tử nhà mình.

Kim Vân Châu đang nhàn nhã cắn hạt dưa đã ngừng tay lại, nàng ấy cảm thấy hạt dưa trong miệng mình không còn ngon lành nữa.

“Tửu lầu xảy ra chuyện lớn như vậy, tại sao tiểu muội không chịu nói cho ta nghe?”

“Tiểu thư, A Tường cô nương không muốn nói cũng vì sợ ngài lo lắng hao tổn tinh thần, ngài đang mang thai mà.”

Lúc đầu Kim Thư cũng do dự một lát, không biết có nên gạt tiểu thư nhà mình chuyện này không, thế nhưng nghĩ tới chuyện Kim Hoa tự chủ trương làm theo ý mình mà phải gánh chịu hậu quả, nàng ấy vẫn lựa chọn nói cho tiểu thư nghe.

Hơn nữa trong mắt đại gia tộc như Kim gia, chuyện tửu lầu gặp phải chỉ là chút phiền toái nho nhỏ mà thôi, nàng ấy cho rằng tiểu thư sẽ không quá mức lo lắng, ảnh hưởng tới bản thân mình đâu.

“Được rồi, lấy bút mực tới cho ta.”

Kim Vân Châu đương nhiên sẽ không ngồi xem mặc kệ, Lê Ký Tửu Lầu là sản nghiệp nhà bọn họ, người ta bắt nạt nó, khác nào bắt nạt nàng ấy? Trượng phu không ở nhà, nàng ấy phải thay trượng phu chăm sóc người trong nhà và tiểu muội.

Chỉ là, phụ thân và đại ca của nàng có chút xa……

“A…… Thiếu chút nữa đã quên nàng.”

Mắt Kim Vân Châu sáng ngời, nàng ấy lập tức đề bút viết lên ngọn tre.

Sáng sớm hôm sau, tửu lầu lại bận rộn như thường ngày. Trong tay bọn tiểu nhị đều cầm một miếng thịt lớn, đây đều là buổi sáng hôm nay người trong nhà bọn họ đi chợ bán thức ăn mua giùm.

Cộng tất cả lại cũng được 40 cân, khẳng định đủ để làm bánh bao bán trong buổi sáng nay rồi.

Lê Tường giao phòng bếp cho biểu tỷ và Khương Mẫn, riêng nàng lại thuê một chiếc xe ngựa lên miếu Huyền Nữ.

Tĩnh Từ nhìn thấy nàng còn tỏ ra cực kỳ vui vẻ. Gần đây nhờ có Lê Ký hỗ trợ, mỗi tháng cung cấp một món đồ chay mới, khiến những phu nhân tiểu thư lên miếu dâng hương đều khen không ngớt miệng.

Càng quan trọng hơn là, nàng ấy và những tiểu ni cô bên dưới đều được thưởng thức những món ăn ngon, không còn tình trạng quanh đi quẩn lại chỉ có những thứ đồ quá quen thuộc trước kia.

“Dường như vẻ mặt ngươi không vui cho lắm, chẳng lẽ có chuyện gì quan trọng ư?”

“Sư thái thật tinh mắt, lần này ta lên núi tới thật sự có chút chuyện muốn nhờ ngài giúp đỡ.”

Lê Tường không nói tửu lầu nhà mình bị người ta nhằm vào, nàng chỉ mơ hồ nói bọn họ gặp một chút phiền toái tạm thời tửu lầu không thể tìm được nguồn cung ứng lượng thịt lớn.

“Cho nên ta muốn nhờ sư thái ngài một chuyện nhỏ, mong sư thái phái một tiểu ni cùng ta xuống núi, trước tiên là học tập đồ chay tháng sau, rồi thuận tiện giúp chứng kiến một loại hoạt động của tửu lầu chúng ta.”

Tĩnh Từ nghe vậy liền sửng sốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play