Lúc trước nàng lo lắng không biết nên làm món ăn gì, hiện nay lại lo lắng không biết nên đối phó với vị Giang phu nhân của Thực Vi Thiên kia như thế nào.
Cũng may Liễu tiên nữ cũng có mặt trong yến tiệc. Có nàng ấy và Thanh Chi, không biết vì sao nàng cảm thấy cực kỳ yên tâm.
Mưa liên tiếp trong ba ngày mới xem như hoàn toàn tạnh ráo. Từ sáng sớm Sở phu nhân bên kia đã truyền tin tức tới tửu lầu, giữa trưa hôm nay nàng ấy sẽ đãi khách.
Lê Tường đã sớm có chuẩn bị cánh hoa cùng sữa bò, cả những phần trang trí trên lầu ba cũng hoàn thành xong từ lâu rồi.
Yến tiệc lần này có nhiều phu nhân tham dự như vậy, lại thêm tất cả bọn họ đều là thương hộ có uy tín danh dự trong thành An Lăng.
Chưa nói tới vị Giang phu nhân kia sẽ xử sự như thế nào, chỉ cần làm các vị phu nhân khác hài lòng, coi như tất cả những cố gắng chuẩn bị của nàng đều đáng giá.
“A Tường cô nương! Xe ngựa của Sở phu nhân đã tới cửa rồi!”
A Bố chạy chậm đến thẳng phòng bếp thông báo, Lê Tường lập tức cở tạp dề đi theo hắn cùng ra ngoài đón khách.
Tốt xấu gì người ta cũng là khách hàng lớn, tự nhiên cần phải có chủ nhân đi lên đón tiếp.
Lê Tường mời Sở phu nhân lên lầu trước, sau đó lại đón thêm vài vị phu nhân.
Ngay lúc nàng vừa từ lầu ba đi xuống đã nhìn thấy hai chiếc xe ngựa ngừng lại, một chiếc trong đó nhìn rất quen mắt.
Là xe của Thanh Chi.
Còn một chiếc khác, tuy nàng không biết nó là xe nhà nào, nhưng nàng lại cực kỳ quen biết người đánh xe ngựa đó.
Nói đâu xa, người đó chính là Tiểu Chương, mới hôm nào còn bị nàng gọi quan sai của nha môn tới áp tải đây.
Xem ra Thực Vi Thiên đã cho hắn ta qua làm việc bên đó.
Phì, lăn lộn cũng không ổn lắm nha, chỉ từ một tên tiểu nhị biến thành xa phu mà thôi.
Chắc hẳn Giang phu nhân cố ý cho hắn ta tới để nàng gặp mặt một phen đây mà.
“Hừ, tên hề nhảy nhót ……”
Lê Tường đi qua bên Thanh Chi trước, hai người cùng đỡ Liễu Kiều xuống xe.
“Phu nhân, ở lầu ba nha, ta đưa ngươi đi lên.”
Liễu Kiều vừa muốn gật đầu, đã nghe thấy bên cạnh truyền tới một tiếng cười nhạo.
“Đạo đãi khách của Lê Ký Tửu Lầu đúng là nhất bên trọng nhất bên khinh nha, ta là một người sống đừng lù lù ở đây mà người ta không ngó ngàng tới?”
Lê Tường đương nhiên đã thấy nàng ta, nhưng nàng ta cứ đứng yên với bộ dáng như thể muốn người ta quỳ lạy tiếp đón mình, xin lỗi đi, đừng có nằm mơ.
“A, vị này chính là……”
“Vị này chính là bà chủ của Thực Vi Thiên chúng ta, Giang phu nhân!”
Tiểu Chương lau mồ hôi lạnh khập khiễng đi qua đỡ Giang phu nhân xuống xe. Hắn ta thì tỏ ra cực kỳ cung cung kính kính, thế nhưng Giang phu nhân lại lộ vẻ cực kỳ ghét bỏ, nhất là nơi tay nàng ta chạm vào xiêm y của hắn ta, thậm chí nàng ta còn lấy khăn xoa xoa tay nữa.
Lê Tường cười thầm trong bụng.
Làm một người không thích, lại thích đi làm chó.
50 trượng của nha môn kia đâu có nhẹ nhàng gì, thương thế trên người hắn làm sao có thể khỏi nhanh như vậy, nhất định là đau đớn khó nhịn.
Thế nhưng rõ ràng đau đớn nhường này mà hắn ta vẫn có thể đánh xe ngựa, còn ngồi cả đoạn đường xóc nảy như thế đến tận đây. Dũng khí cũng lớn lắm nha.
Có thể thấy Giang gia kia cũng chẳng coi hắn ta là một con người.
Chẳng biết đầu óc hắn ta nghĩ như thế nào.
Lê Tường không thèm chú ý tới tên Tiểu Chương kia, nàng chỉ nghiêm trang chào hỏi Giang phu nhân rất lễ phép.
Dù khinh bỉ muốn c.h.ế.t nhưng chuyện nên làm nàng vẫn phải làm, không thể khiến người ta bắt được nhược điểm của mình.
“Mời hai vị phu nhân trên lầu.”
Liễu Kiều liếc mắt nhìn Giang phu nhân kia một cái, nàng ấy không thèm nói chuyện với nàng ta, cứ như vậy mà trực tiếp lên bậc thang trước.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT