“Tam chưởng quầy, có phải chúng quá nhỏ hay không? Ăn một miếng vào miệng chẳng thấm tháp gì.”

Lê Tường: “……”

“Cứ quay về công việc xoa viên bột của ngươi đi. Nhanh lên, chờ nước sôi ta cần dùng tới rồi.”

Lê Tường nhóm lửa lên, đổ nước vào phân nửa thùng sắt lớn, sau đó nàng trực tiếp đun sôi nước trong nồi, chỉ chờ nước sôi sẽ bỏ bánh trôi vào. Ngay lúc đang đun nước, nàng lại bỏ vào trong đó một chút cẩu kỷ.

Người ở hai bệ bếp gần đó đều nhìn thấy động tác của nàng, có điều bọn họ lại không biết nàng đang nấu cái gì.

Trước nay, cẩu kỷ luôn được dùng để hầm canh, mấy người đó chưa từng thấy ai trực tiếp ném chúng vào nồi sắt như vậy.

“Cắt, đúng là Cẩm Thực Đường đã xuống dốc rồi, bất cứ ai cũng dám đưa tới Đông Hoa.”

“Lần sau, chỉ sợ tư cách tới đây cũng không có, ha ha ha ha……”

“Quá đáng thương.”

Nghe xong những lời chế nhạo kia, trong lòng Yến Túc cảm thấy vô cùng hụt hẫng.

“Tam chưởng quầy……”

“Làm tốt chuyện trên tay ngươi đi, không cần quan tâm người khác nói cái gì.”

Chắc hẳn đám người kiêu ngạo tự cao kia chưa từng biết tới hai từ ‘vả mặt’, không sao, hôm nay để nàng dạy cho bọn họ hai từ đó.

“Yến Túc, số lượng viên tròn đủ rồi đấy, mau mang qua đây.”

Lê Tường kêu một tiếng, Yến Túc lập tức cầm cái mẹt đựng đầy những viên bột tròn nhỏ qua.

Tuy viên bột tròn đựng đầy cái mẹt, nhưng chia cho mười người, mỗi người chỉ được một chén nhỏ thôi, bỏ tất cả vào cái nồi to của Đông Hoa lâu vẫn dư dả.

Đám viên bột trắng như bông thả đầy vào nồi, chúng vừa vào đã chìm xuống đáy. Chờ tới thời điểm tất cả chúng nó đều nổi lên, lúc đó chúng nó đã chín rồi.

Đáng tiếc trước khi tới đây nàng đã quên chuẩn bị hoa quế, bằng không làm món bánh trôi nhỏ cơm rượu hoa quế còn thơm hơn nhiều. Có điều, tình huống bây giờ cũng không kém, mang món này vào đại hội thử đồ ăn là đủ rồi.

Lê Tường lấy cái muỗng nhẹ nhàng khuấy khuấy trong nồi, đã không còn viên bột nào chìm dưới đáy nồi, bánh trôi nhỏ đã chín hết. Nàng lập tức rút đi hai cây củi trong lò, sau đó mới bỏ thêm nửa vại rượu gạo vào.

Nếm hương vị một chút, vẫn chưa đủ ngọt, nhưng chỉ cần thêm chút đường vào là được.

Cuối cùng, nàng múc bánh trôi ra ngoài, đựng vào mười chén nhỏ, màu canh trong veo, giữa những viên bột trắng tròn lại có thêm vài miếng cẩu kỷ đo đỏ, nhìn rất đẹp.

Cẩm Thực Đường là nhà đầu tiên làm xong món ăn thức nhất, rất hấp dẫn ánh nhìn của những người khác.

Có điều những người đó vẫn chưa thèm để Lê Tường vào mắt. Suy cho cùng nàng còn quá trẻ tuổi, không đáng để bọn họ coi nàng là đối thủ.

Rất nhanh sau đó, nha dịch canh giữ ở cửa phòng bếp đã bước vào mang đi mười phần chè trôi nước nấu cơm rượu, còn dư lại bao nhiêu vậy phải xem vị Lý đại nhân kia cảm thấy thế nào.

Lê Tường rửa nồi nhóm lửa lại tiếp tục làm việc. Đông Hoa này rất hào phóng, bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ những nguyên liệu nấu ăn tốt nhất để sẵn trong phòng bếp, dầu cho người tham dự sử dụng cũng là dầu hạt cải tốt nhất, mùi cực kỳ thơm.

“Yến Túc, động tác nhanh lên, xoa bánh rán trước cho ta.”

“Lập tức có ngay!”

Yến Túc mang cái nắp nồi qua đây, bên trên đều là thành phẩm được nặn từ bột làm bánh trôi hồi nãy.

“Tam chưởng quầy, tại sao ta có cảm giác ngươi cho ta làm một đám cục bột giống y hệt kén tằm vậy?”

“Cần gì quan tâm nó giống thứ gì, chỉ cần ăn ngon là được. Để cái nắp này lại cho ta, xoa một cái nắp khác đi.”

Lê Tường thử nhiệt độ trong nồi, đã ổn định, hiện giờ phải rút hết củi trong bếp đi, chỉ chừa một cây nho nhỏ ở giữa. Hiện tại cần phải bỏ đường vào, bởi vậy không được dùng lửa lớn, một khi để lớn rất dễ cháy xém.

Hơn nữa sau khi làm xong nước đường, còn phải bỏ viên bột vào chiên, nếu để lửa lớn, rất dễ b.ắ.n dầu ra bên ngoài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play