Đáng tiếc bọn họ không dự đoán được, ngay từ lúc gia gia còn tỉnh táo, người đã mời đại nhân phủ nha tới làm chứng, sau đó kiên quyết không để lại cho hai người đó bất kỳ một cửa hàng nào.

“Dượng, cái chén này xuất xứ từ đâu? Bên cạnh Vân Châu có hai người rất giỏi điều tra manh mối, để ta bảo nàng đi nói một tiếng với hai người đó, bảo đảm rất nhanh sẽ nắm được manh mối.”

“Hoài Ca, ngươi có thể hiểu chuyện như vậy, ta đã mừng lắm rồi. Thế nhưng nói gì thì nói, hai người đó cũng là phụ mẫu của ngươi. Cứ để chuyện này cho ta và cô mẫu của ngươi, chúng ta ra mặt sẽ tốt hơn.”

“Ta đã nghĩ kỹ rồi, bọn họ là phụ mẫu của ta, nhưng còn gia gia thì sao? Gia gia cũng là phụ thân của họ đấy. Tại sao có thể nhẫn tâm như thế? Nếu cuối cùng tra ra chứng cứ thật sự là hai người bọn họ làm việc này, ta sẽ trực tiếp báo quan, không chút lưu tình.”

Vốn dĩ Liễu Hoài Chi đã không có chút cảm tình nào với hai người đó. Hiện giờ lại biết gia gia luôn yêu thương mình không phải c.h.ế.t vì bệnh mà bị độc chết, lửa giận trong lòng hắn bốc thẳng lên trời cao. Sau khi hỏi Tần Lục mấy vấn đề mấu chốt, hắn không nói hai lời, lập tức đi ra hậu viện.

“Làm sao vậy? Cách thật xa cũng có thể ngửi được mùi lửa giận trên người ngươi.”

“Vân Châu……”

Cũng may, bây giờ hắn không chỉ có một mình.

Liễu Hoài Chi ôm phu nhân im lặng một hồi lâu, Kim Vân Châu cũng không có thúc giục hắn, chỉ an ủi vỗ lưng hắn, tỏ ra cực kỳ săn sóc.

“Vừa rồi dượng tới tìm ta, hắn nói cho ta biết, lúc trước là gia gia bị trúng độc, thân thể suy yếu, không chịu nổi mới phải rời khỏi thế gian.”

Kim Vân Châu kinh hãi.

“Trúng loại độc gì? Là ai hạ độc??”

“Thu lão nói độc này tên là Tịch Dương Độc, người trúng độc sẽ tựa như ánh tà dương vậy, dần dần suy yếu cho tới lúc tử vong. Còn người hạ độc, mười phần chắc chín là hai kẻ ở tổ trạch kia.”[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/chuong-295.html.]“Trời đất…… Thật là đáng sợ.”

Từ nhỏ luôn được sống sung sướng ở cái ổ hạnh phúc của mình, quả thực Kim Vân Châu không cách nào tưởng tượng nổi có người sẽ rắp tâm hạ độc mưu hại chính phụ thân ruột thịt của mình. Bọn họ không sợ bị thiên lôi đánh c.h.ế.t sao??

“Vậy dượng nói như thế nào? Các ngươi tính toán làm như thế nào?”

“Dượng đã tìm được đường dẫn ra manh mối mới. Vốn dượng muốn tự mình điều tra, thế nhưng ta nghĩ tới bản lĩnh của hai người Kim Ngư và Kim Thư, cho nên mới nhận việc này. Ngần ấy năm, những người trong tay dượng và cô mẫu đều trộn lẫn với nhau rồi, nếu dượng muốn điều tra cái gì, nhất định sẽ làm kinh động tới cô mẫu, ta lại không muốn cô mẫu sớm biết chuyện này.”

Kim Vân Châu gật gật đầu, nàng ấy không có ý kiến gì.

“Vậy để ta nói một tiếng với hai huynh muội Kim Ngư, nhất định phải mang hết toàn lực đi điều tra. Chỉ là, Hoài Chi à, nếu thực sự tra ra hai người đó là hung thủ hạ độc, ngươi sẽ làm sao bây giờ?”

Liễu Hoài Chi nghĩ một lát rồi ôm nàng ấy thật chặt.

“Vậy báo quan, để quan phủ đi trừng trị bọn họ. Mặt khác…… Nếu thật sự là bọn họ ra tay, dù sao ta cũng là nhi tử của bọn họ, ta muốn đưa phần sản nghiệp của Liễu gia này cho cô mẫu. Vân Châu ngươi……”

“Ngươi sợ ta không muốn ư? Chuyện đó có là gì đâu? Ta tin tưởng ngươi. Kể cả khi không có sản nghiệp của Liễu gia, ngươi cũng có thể một mình làm ra sự nghiệp. Nói nữa, không phải bên cạnh ngươi còn có ta sao? Bản tiểu thư có thể nuôi ngươi nha.”

Kim Vân Châu hi hi ha ha, nháy mắt đã hòa tan không khí ngưng trọng hồi nãy, khiến cho trong lòng Liễu Hoài Chi cũng không còn quá khó chịu nữa.

Kim Ngư và Kim Thư là hai người cừ khôi được Kim gia bồi dưỡng ngay từ nhỏ. Rất nhanh sau khi bọn họ nhận được việc này đã được phái ra ngoài, một đường truy xét tới cửa hàng bán chén.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play