Có được lời đảm bảo ngày mai có thể ăn được món nhóc biên kịch làm, phút chốc Lý Quân Nguyện cảm thấy đĩa thịt trắng bóng trước mắt này hình như cũng không khó ăn như vậy.

Miễn cưỡng ăn một lần đi.

Lý Quân Nguyện nhai thịt từng miếng một, Viên Tư Ý nhắn tin trên điện thoại cho mẹ già nhà mình để bà ấy giúp đỡ chuyển chút thiết bị và nguyên liệu làm ẩm thực phân tử* tới đây.

*Ẩm thực phân tử: ứng dụng các phương pháp công nghệ tân tiến vào quá trình nấu nướng, từ đó thay đổi hương vị và cấu trúc của món ăn.

Nguồn tham khảo: https://aztraining.vn/am-thuc-phan-tu/

Tin nhắn cô vừa gửi đi đã được trả lời một chữ "được", đơn giản dứt khoát.

Đang định khóa màn hình, tin nhắn cha già liền theo sát phía sau.

[Con muốn nấu ăn? Nấu cho ai ăn?]

Nếu giờ phút này Viên Tư Ý có thể trông thấy Viên Gia Dữ có lẽ sẽ thắc mắc, tại sao trong mắt cha già lại lộ vẻ khiếp sợ tại sao tay ông ấy lại run rẩy?

[Nữ chính. Cơm giảm mỡ tăng cơ quá khó ăn, nghĩ cách sửa lại một chút cho cô ấy.]

Cha già nhìn cốc protein ức gà cùng "bữa trưa" khẩu vị kỳ dị với đủ loại nguyên liệu không biết tên được đánh đặc quánh lại trước mặt, nhất thời sinh ra một loại tức giận.

[Cơm giảm mỡ chính là khó ăn như vậy!]

Muốn có dáng đẹp lại còn muốn ăn ngon! Mấy thanh niên bây giờ thật sự là không có chút tinh thần chịu khó! Hừ!

[Không có nguyên liệu khó ăn, chỉ có cách làm khó ăn.]

Viên Tư Ý nghiêm trang trả lời, những món trước đây cô không thích ăn không phải cũng được mẹ già của cô làm thành đủ loại hình thức để cô cam tâm tình nguyện ăn sao.

Luộc không muốn ăn thì xào, chiên ăn không ngon thì hấp, tóm lại chỉ cần dụng tâm là sẽ ngon.

"Cô tán gẫu với ai mà vui vẻ vậy?" Lý Quân Nguyện miệng nhai một miếng ức gà, nĩa ăn trong tay huơ huơ qua lại hai cái, vờ như lơ đãng hỏi, "Nam à?"

"Ừm." Viên Tư Ý gật đầu, cha cô đương nhiên là nam rồi.

?!!!

Lý Quân Nguyện ngồi thẳng người dậy, cô ấy vốn chỉ đơn giản muốn thử một chút, không ngờ thử ra kết quả như vậy, chẳng lẽ radar của cô ấy bị hỏng rồi??? Chẳng lẽ Viên Tư Ý là thẳng?

Không đúng, ngày đó ở phòng họp không phải đạo diễn còn hỏi có phải cô thích mình hay không sao?

Viên Tư Ý thấy đối diện bỗng chốc ngồi thẳng người, cũng không biết cô ấy muốn làm gì, "Ăn no rồi?"

Có đôi khi cô khom lưng ăn cơm cũng sẽ không cẩn thận ăn nhiều, ngồi thẳng lại liền phát hiện ăn no rồi, "Cũng không cần quá miễn cưỡng, dựa theo khẩu vị của cô là được rồi, tăng cơ cũng không phải chuyện ngày một ngày hai."

Lý Quân Nguyện không biết tại sao đề tài lại đi tới đây, lại bởi vì lần thăm dò vừa rồi của bản thân có hơi mất hứng, theo lời ứng phó một tiếng, "Ừm."

Trước khi không khí giữa hai người kịp trở nên xấu hổ, cửa xe lại bị người gõ, một giọng eo éo truyền tới, Viên Tư Ý nghe thấy cũng nhíu mày lại, "Xin chào, xin hỏi biên kịch Viên có ở đây không?"

"Tìm cô đấy." Lý Quân Nguyện có chút mất sức, ngồi ở chỗ ngồi không nhúc nhích, nhướng mày ý bảo nói.

Viên Tư Ý cảm thấy rất kì lạ, cô mới vừa quay về đoàn phim, ngoại trừ đạo diễn ai cũng không biết cô đi tìm Lý Quân Nguyện, sao lại có người tìm được cô ở đây, "Tôi đi xem xem."

Một cô gái không quen biết giờ phút này đang bày ra một biểu cảm thận trọng dè dặt đứng ở cửa xe, chỉ là ánh mắt của cô ta lại rõ ràng đảo từ bên này sang bên kia, thậm chí cả cổ cũng vươn dài ra.

Xem ra là dáng vẻ thích tìm hiểu việc riêng của người khác, sau khi Viên Tư Ý xuống xe dứt khoát che khuất một nửa cửa xe ngăn cản hành vi rình mò thiếu lễ phép của đối phương, "Cô tìm tôi?"

Trực giác cô không quá thích người này, cho nên ba chữ cô là ai thiếu chút nữa đã khắc trên mặt.

"Xin chào," Lý Tử Đồng bị chắn như vậy lập tức thu hồi tầm mắt rình mò của bản thân lại đánh giá người trước mắt, cũng quá xấu xí rồi, sao Lý Quân Nguyện lại đồng ý nói chuyện với người này, "Em là biên kịch mới tới, em tên Lý Tử Đồng."

"Ừm." Thì ra là biên kịch mới trong từng hàng chữ đều tràn ngập cũ kỹ kia.

Ừm???

Nếu không phải Lý Tử Đồng phải duy trì hình tượng em gái đáng yêu của bản thân thì đã hận không thể biểu diễn một cái liếc mắt với Viên Tư Ý tại chỗ, kéo cái gì vậy! Một người xấu xí không biết cách ăn mặc như cô dù cho viết kịch bản tốt đến đâu cũng vô dụng, dạo gần đây có người nào xem kịch bản không có cảnh tình cảm à! Còn không phải để cho cô ta tới viết! Thanh cao cái gì!

Hai người đứng mặt đối mặt, Viên Tư Ý nhìn cô ta, trên mặt không có biểu cảm gì nhưng trong giọng nói mang theo chút mất kiên nhẫn hiếm thấy, "Cô có việc gì sao?"

"Không có, chỉ là em muốn tìm biên kịch Viên hỏi chị một chút nội dung tình tiết." Giọng Lý Tử Đồng khống chế lớn nhỏ vừa vặn, đối với Viên Tư Ý có thể có hơi lớn tiếng, nhưng cô ta ước chừng có lẽ có thể chuẩn xác truyền vào trong xe RV để Lý Quân Nguyện nghe thấy, "Nhân tiện muốn xin chị chỉ bảo một chút thiết lập nữ chính."

Trước khi cô ta tới đoàn phim đã hỏi thăm rồi, nghe nói Lý Quân Nguyện bên kia cực kỳ quan tâm hạng mục này, lần này cô ta nhất định phải lập một hình tượng chăm chỉ dốc lòng kính nghiệp lại đáng yêu! Lý Quân Nguyện chắc chắn thích!

"Không phải đều viết trên kịch bản đưa cho cô rồi sao." Viên Tư Ý nhíu mày, phỏng đoán từ thiết lập nhân vật nguyên thủy chẳng lẽ không phải kiến thức cơ bản của một biên kịch hay sao? Sao chuyện này còn muốn hỏi?

"Cô viết bao nhiêu rồi?"

Không ngờ Viên Tư Ý sẽ trực tiếp như vậy, một chút hòa hoãn cũng không có, giọng Lý Tử Đồng lập tức hạ xuống tám độ, "Vẫn, vẫn chưa bắt đầu." Phụ nữ vừa già vừa quê quả nhiên chỉ biết công việc.

"Vẫn chưa bắt đầu?" Viên Tư Ý không rõ, "Chưa bắt đầu thì cô gặp vấn đề gì?"

Thứ như bản thảo còn chưa viết có thể gặp vấn đề?

Lý Tử Đồng co rút cả lại, bày ra bộ dạng chực khóc liên tục giải thích, "Xin lỗi xin lỗi, tiến độ của em có hơi chậm, nhưng em sẽ cố gắng!"

Cô ta cố gắng nặn ra hai giọt nước mắt, vừa mới nghe thấy trong xe có người đi lại, bây giờ không giả đáng thương còn đợi khi nào.

Viên Tư Ý còn chưa kịp nói gì, thế mà cô gái trước mặt này đã khóc?

Giờ phút này trên mặt cô tràn ngập hoang mang, từ nhỏ tới lớn cô đều không rõ vì sao có vài người còn chưa nói hai câu đã có thể tủi thân khóc òa, đây là kỹ năng thiên phú gì sao? Rõ ràng bản thân cũng chưa nói gì, chỉ hỏi một vấn đề hết sức bình thường thôi mà.

Tiếng bước chân tới gần, Lý Quân Nguyện xuất hiện ở phía sau cửa, kéo cánh cửa nửa khép ra đã thấy người mới tới buổi sáng kia bây giờ đang ở trước mặt Viên Tư Ý khóc như hoa lê dính mưa, có lẽ cảm thấy biểu cảm kia của bản thân rất khiến người ta yêu mến, còn làm bộ như mới chú ý có người tới, ngẩng đầu thút tha thút thít xin lỗi Lý Quân Nguyện, "Cô Lý, xin lỗi, quấy rầy chị rồi."

"Cô làm gì vậy?" Lý Quân Nguyện hỏi.

Lý Tử Đồng cho rằng Lý Quân Nguyện bị tiếng khóc của cô ta làm cảm động, "Không có gì đâu cô Lý, biên kịch Viên chỉ đang chỉ bảo công việc cho em."

"Tôi không hỏi cô." Lý Quân Nguyện không chút lưu tình nói, ngay cả ánh mắt cũng chưa nhìn Lý Tử Đồng, lại đưa tay với Viên Tư Ý, "Lại đây."

Viên Tư Ý: "..."

"Tới chỗ tôi nghỉ trưa, nhanh lên." Lý Quân Nguyện chưa nói được hai câu đã kéo Viên Tư Ý đi, "Tôi mệt rồi."

Tuy vừa rồi mới vừa bị sự thăm dò của bản thân chọc tức nhưng chuyện nào ra chuyện ấy, cô ấy không thích trà xanh, còn là loại cấp bậc thấp như này. Cô ấy rộng lượng quyết định tạm thời không tính toán, dù sao nói chuyện phiếm với đàn ông cũng không thể chứng minh Viên Tư Ý là người dị tính.

Lý Tử Đồng bị lời này chặn họng ngay cả bản thân đang khóc cũng quên mất, đây là có ý gì? Không phải Lý Quân Nguyện chỉ thích gái đẹp hay sao? Nghe nói mỗi người bạn gái từng có tin đồn ái muội với cô ấy đều rất đẹp mà! Bây giờ gạt người xinh đẹp như cô ta ở đây kéo một cô gái vừa xấu vừa quê này là có ý gì?

Viên Tư Ý còn có chút mờ mịt đã bị Lý Quân Nguyện kéo vào trong xe, cô giữ chặt tay Lý Quân Nguyện bảo cô ấy chờ một chút, lúc quay đầu lại phát hiện sự mất kiên nhẫn của bản thân thế mà đã tự nhiên tan đi.

Cô còn nghiêm túc đẩy kính mắt trên mặt mình nhìn chằm chằm Lý Tử Đồng, "Biên kịch Lý, tôi hy vọng sau khi cô vào đoàn có thể kính nghiệp một chút. Nếu lời nói vừa rồi của tôi khiến cô đau lòng, tôi cũng sẽ không xin lỗi cô."

Cô dừng một chút, "Đoàn phim cũng là nơi làm việc, tim thủy tinh không thể nào làm việc được. Ngoại trừ tôi sẽ có rất nhiều người phủ định thứ cô viết, nếu tôi chỉ đơn giản hỏi tiến độ mà cô có thể khóc, đề nghị cô nên nhanh chóng từ chối công việc này đi."

Nói xong hai người liền vào trong xe RV, phịch một tiếng đóng cửa xe lại, để lại Lý Tử Đồng ngoài cửa xe.

Lý Quân Nguyện đi hai bước bèn buông Viên Tư Ý ra, bản thân đi vào giường bên trong, nửa dựa vào đầu giường chuẩn bị nghỉ một lúc.

Vừa rồi cô ấy tạm thời quyết định không tính toán cũng không đại biểu cô ấy hoàn toàn không tính toán, trong lòng vẫn có phần hoài nghi radar của bản thân có phải thật sự không nhạy hay không.

Thích gái thẳng sẽ bị sét đánh, vẫn nên tạm thời duy trì khoảng cách đi.

Viên Tư Ý hoàn toàn không có một chút thiếu tự nhiên không biết làm sao, tự mình ngồi xuống vị trí ban đầu, trên tay còn đang trao đổi với mẹ nhà mình một chút vấn đề thiết bị, chọn một vài thiết bị thuận tiện lại nhiều chức năng đặt trong phòng.

"Viên Tư Ý."

Bên trong truyền đến một tiếng quát to của Lý Quân Nguyện, Viên Tư Ý nghe thấy đi qua, nhưng vẫn đứng ở chỗ hành lang gõ tượng trưng lên vách.

"Cô gõ cái gì?" Lý Quân Nguyện nhìn động tác của cô cảm thấy buồn cười, "Ở đây lại không có cửa phòng."

"Tôi sợ bất cẩn xâm phạm sự riêng tư của cô." Viên Tư Ý lúc này mới bước từng bước vào, thành thật trả lời, "Sự riêng tư của nghệ sĩ rất quan trọng, lỡ như bên ngoài đồn đại tôi rất khó tự chứng minh trong sạch."

Lý Quân Nguyện nghiêng người nở một nụ cười, ánh mắt xếch lên theo nụ cười dường như có chút quyến rũ như hồ ly, "Cô rất để ý quan hệ của chúng ta sao?"

Nếu không cô sợ hãi không thể tự chứng minh trong sạch như vậy làm gì, để ý như vậy sao?

"Đương nhiên, duy trì quan hệ tốt đẹp rất quan trọng." VIên Tư Ý trả lời, cô không hiểu đạo lý đối nhân xử thế cho lắm nhưng biết duy trì quan hệ con người tốt đẹp trong công việc đều có lợi cho công việc, đây không phải đạo lý rất dễ hiểu sao?

"Vậy tức là," Lý Quân Nguyện ngồi dậy nhìn cô chằm chằm, ngay cả quả đầu xù cùng dáng vẻ ăn mặc quê mùa kia của cô cũng trở nên thuận mắt, "Cô rất để ý tôi?"

"Ừm." Nói như vậy thật ra cũng không sai, Viên Tư Ý gật đầu, Lý Quân Nguyện là diễn viên quan trọng nhất của cô, cô đương nhiên để ý.

Lý Quân Nguyện cắn môi dưới nở nụ cười, ngón tay thuôn dài vỗ vào một chỗ trống phía bên kia giường đôi, "Lại đây, ngủ cùng nhau."

Viên Tư Ý nghiêng đầu:?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play