Có lẽ bởi vì bị bệnh, Trần Tĩnh mới có ý nghĩ rằng số mệnh đã định sẵn, định trước cô sẽ thích người đàn ông này, định trước sẽ rối bời tâm trí vì anh.
Cô nắm chặt cổ tay anh, kéo xuống.
Giọng nói của cô rất nhỏ, sức lực gần như không còn, cô nói: “Tôi không đi bệnh viện, tôi thấy đỡ hơn nhiều rồi.”
Cô cố siết chặt cổ tay anh nhưng nó vẫn tuột xuống.
Ngay lúc tay cô sắp rơi xuống giường, Phó Lâm Viễn dùng tay trái siết chặt lấy tay cô, anh cúi người, sờ trán cô nói: “Phải đi, em vẫn chưa hạ sốt.”
Trần Tĩnh nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc của anh, cảm thấy hơi giống như đang nằm mơ nhưng suy nghĩ của cô rất rõ ràng, cô lắc đầu. Phó Lâm Viễn thoáng im lặng, nhớ tới lần đó ở trong bệnh viện gọi điện cho cô, giọng cô run run.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT