Lần đó đúng là lần đầu tiên Phó Lâm Viễn chủ động, cũng là lần đầu tiên anh không khống chế được. Trước đây, cũng không phải không có phụ nữ say trước mặt anh, thậm chí giả say hệt như diễn viên, người bình thường không nhìn ra được. Thế nhưng dù là giả say hay say thật như Đường Manh, những người say mà vẫn xinh đẹp có rất nhiều.
Nhưng Phó Lâm Viễn vẫn rất bình tĩnh, anh chưa từng suy nghĩ đến chuyện đó.
Nhưng chỉ duy nhất một lần đó, cô là thư kí của anh, đã theo anh hơn hai năm. Theo lý thuyết mà nói thì anh đã nhìn quen gương mặt kia của cô, vậy mà anh lại chủ động, mất khống chế.
Đây giống như chuyện được định sẵn vậy.
Chiếc xe hơi màu đen đi về phía nhà họ Phó, buổi trưa ăn cơm ở nhà. Trần Tĩnh nắm lấy tay vịn, tùy ý lật tờ giấy chứng nhận kết hôn rồi lại nhìn ảnh chụp của hai người, cũng giương mắt nhìn Phó Lâm Viễn.
Anh vừa nghịch tay cô, vừa nghe điện thoại, dường như đầu bên kia là Văn Liễm.
Hồi cấp ba Trần Tĩnh và Văn Liễm học cùng một khối. Trước kia Văn Liễm là người rất ấm áp, sau đó không lâu thì nghe nói Văn Liễm phải đi bộ đội. Một hai năm nay sau gặp lại Văn Liễm, nhưng khí chất cả người anh ta đã thay đổi. Trong bữa tiệc sinh nhật lần trước cô đã cảm nhận được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT