Cậu không vui mừng tới phát khóc giống Gada, không chỉ có vẻ vô cùng bình tĩnh mà thậm chí còn thản nhiên phủi bột mì dính trên quần áo giúp Gada, sau đó kiên nhẫn trấn an cảm xúc của anh ấy.
Mãi cho tới khi Ryan tan học trở về, bé vui vẻ nhìn chiếc bánh kem dâu tây bơ nhỏ mà mình mong đợi bấy lâu nay trên bàn, leo lên ghế dựa, nhịn không nổi mà cắn một miếng, sau đó đột nhiên sửng sốt, ánh mắt dại ra nhìn sang ba: Bánh kem dâu tây nhỏ, dường như... biến thành bánh bột dâu rồi.
Ba lại hoàn toàn không phát hiện ra mình có điều gì không ổn mà chỉ mải xem não bộ quang học với vẻ mặt vừa chăm chú vừa nghiêm túc.
Ryan bĩu môi, ngồi loay hoay trên ghế, cố gắng nhướn cổ ra để nhìn lén...
Cesar đột nhiên khôi phục lại tinh thần, phát hiện cái đầu nhỏ của Ryan sắp ngả vào lòng mình, cậu dở khóc dở cười mà ôm Ryan ngồi lại: "Con đừng làm thế nữa, lỡ bị ngã xuống ghế thì phải làm sao đây?"
Ryan chớp mắt, trông như thật sự vô tội: "Ai bảo ba không thèm để ý tới Ryan."
"Vậy thì cho ba xin lỗi nhé, không phải ba cố tình làm lơ Ryan đâu." Cesar nhìn chiếc bánh kem bị cắn một miếng trước mặt mình: "Ryan không thích bánh kem ba làm sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT