Cesar không nghĩ tới phản ứng của Ryan sẽ kịch liệt như vậy, ngồi xổm xuống kiên nhẫn hỏi bé: “Tại sao Ryan lại không cần thế?”
Ryan bẹp miệng, nước mắt trong suốt đã rưng rưng ở hốc mắt: “Ryan không cần thư phụ, Ryan muốn ba!”
Cesar lau nước mắt cho bé, ôm trùng con cực kỳ tủi thân vào trong ngực, lại hôn một cái lên gương mặt mềm như bông của bé, cậu muốn phân tích cho Ryan hiểu: “Có thư phụ, ba cũng vẫn ở đây mà. Hiện tại chỉ có một mình ba chăm sóc Ryan, đến lúc đó có cả chú Aiga và ba cùng yêu thương Ryan, Ryan không thích như vậy sao?”
Ryan chớp mắt, nước mắt dọc theo khóe mắt chảy xuống dưới, trông dáng vẻ thực sự là một bé đáng thương: “Ba sẽ không cần Ryan nữa sao?”
“Không bao giờ.” Cesar dịu dàng mà kiên định nói với bé: “Ba vĩnh viễn sẽ không bao giờ rời bỏ Ryan, dù cho có chuyện gì xảy ra đi nữa.”
Ryan ngừng khóc, không còn rơi nước mắt nữa, nhưng khuôn mặt nhỏ trông vẫn có hơi rối rắm.
Cesar lại nói với bé: “Lúc anh Noxi ở nhà chúng ta, ba có vì anh Noxi ở đây mà bỏ mặc Ryan không? Không những không có, mà anh Noxi còn giúp đỡ chăm sóc Ryan, còn cùng Ryan chơi nữa, có đúng không nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT