Đây là lần đầu tiên Ryan được có cảm giác được tự do ăn uống, quả thật rất sung sướng, đôi mắt bé cong lên trông đáng yêu vô cùng.
Chiếc mũ sinh nhật có vẻ hơi lớn so với Ryan, nó cứ lắc lư trên đầu bé, Cesar giúp bé tháo xuống để tránh rơi xuống mâm cơm.
Ryan đang vùi đầu vào ăn mà không hề cảm nhận được trên đầu mình có cái gì đó vừa biến mất.
Đã gần nửa năm nay, Wil chưa ăn đồ ăn Cesar nấu, đôi mắt cậu sáng rực lên, ăn rất ngon miệng, nhưng vẫn ngồi thẳng lưng, giữ được lễ nghi và tác phong ăn uống lịch sự.
Nhưng đã gần nửa năm trôi qua khi mà cậu đã từng ăn đến bụng no rồi nằm la liệt trên ghế hồi trước, giờ đã khác rồi.
Cesar thán phục: "Wil thật sự có tiến bộ rất lớn từ lúc vào trường mới đấy."
Wil nghe cậu khen có chút ngượng ngùng, lông mi rũ xuống, sống lưng bất giác dựng thẳng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT