Thaler ngẩn người, dường như không ngờ rằng Cesar lại mời một trùng cái không quá quen thuộc như vậy, sau đó anh ấy nở một nụ cười ôn hòa: “Là vinh hạnh của tôi.”
Cesar: “…” Sao không khách sáo gì cả!
Cậu nghĩ Thaler có khi sẽ lịch sự nói một câu “Như vậy có phiền cậu quá không?” hoặc là “Không cần đâu, tôi còn việc phải bận”, như vậy cậu có thể biểu đạt một chút tiếc nuối rồi lịch sự tiễn trùng cái này ra khỏi cửa.
Nhưng mà đã bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, nhận đồ của người ta rồi thì không thể từ chối nên đương nhiên phải tiếp đãi khách chu đáo.
Thế là cậu nói với Thaler: “Vậy anh đưa hai trùng con vào phòng khách chơi đi, tôi đi chuẩn bị bữa trưa.”
Thaler trông có vẻ hoàn toàn không có ý định này, anh ấy đi theo sau Cesar về phía nhà bếp: “Để hùng tử tự mình chuẩn bị bữa trưa thật sự là quá thất lễ, tôi có thể giúp cậu một tay. Wil đã đến tuổi có thể chăm sóc em rồi, để bé chơi với Ryan là được. Còn có robot quản gia mà, sẽ không có vấn đề gì đâu.”
Anh ấy nói chuyện không nhanh không chậm, rất dịu dàng, nhưng bất kể là tốc độ hay giọng điệu đều có một loại cảm giác áp bức không thể bỏ qua, ít nhất Cesar cảm thấy như vậy, nên rất nhanh cậu bị thuyết phục: “Vậy cũng được ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play