"Sau kỳ nghỉ chăm sóc ấu trùng tôi quay lại làm việc kiếm Tinh tệ, kết quả là ngày hôm qua sau khi tan làm về nhà, trùng đực nói với tôi, “Nếu không thể khiến con trùng kia giữ yên lặng thì hãy vứt nó ra khỏi nhà của tôi.” Tôi đã bị sốc, không ngờ trùng đực lại tàn nhẫn với con của mình như vậy, tôi nói vài câu cầu xin, kết quả là trùng đực càng tức giận hơn, nói, “Vậy cút cùng nó luôn đi!”"

"Bây giờ tôi vừa giận vừa buồn, mang theo ấu trùng trốn ra khách sạn bên ngoài, không biết phải làm sao nữa. Trùng đực đều lạnh lùng như vậy sao? Ngay cả với ấu trùng ruột thịt của mình cũng tàn nhẫn như vậy?"

Có người lên án trùng đực:

"Trùng đực là như vậy! Luôn chỉ quan tâm đến bản thân mình!"

"Đúng vậy. Cùng là cha, tình yêu của cha đực và cha cái đối với ấu trùng rất khác nhau. Dù sao trứng là do trùng cái sinh ra, trùng đực không bao giờ có thể hiểu được."

"Nói thật, nếu bạn là trùng đực, được lớn lên trong sự thiên vị của xã hội và sự cưng chiều của toàn bộ thành viên gia đình, bạn cũng sẽ không hiểu tình yêu là gì."

"Cái gì mà nhà của anh ta sao? Có bao nhiêu trùng đực tự kiếm tiền để giàu có? Không phải là trùng cái mua nhà sao, tại sao lại bắt trùng cái mang theo ấu trùng cút đi?"

"Không hiểu tại sao bạn chưa nộp đơn ly hôn? Trùng đực bây giờ có thể đe dọa vứt bỏ ấu trùng thì sau này đánh đập mắng mỏ ấu trùng là điều không thể tránh khỏi. Nếu bạn còn muốn ấu trùng lớn lên an toàn và khỏe mạnh, lựa chọn tốt nhất là tránh xa trùng đực."

"Thật không thể hiểu nổi, tại sao còn có trùng cái ôm ấp mộng tưởng về trùng đực? Anh ta thích trứng, là vì trứng tròn trịa, trùng đực đều thích những thứ dễ thương như vậy. Nhưng sau khi trứng nở, ấu trùng không dễ thương, lại hay khóc, điều này hoàn toàn nằm ngoài phạm vi 'đồ chơi' của trùng đực, nên họ cảm thấy khó chịu. Trùng đực không biết tình yêu là gì, dù là đối với trùng cái hay đối với ấu trùng của mình!"

"Nhìn vào khu vực phát sóng trực tiếp của Tinh Võng về cha con thì biết, từ khi thành lập chưa bao giờ xuất hiện bóng dáng của trùng đực."

"Thật nực cười, bản thân bị trùng đực áp bức chưa đủ, còn kéo theo ấu trùng cùng chịu khổ."

"Đây là lý do tôi thà sống độc thân suốt đời, sau này có lẽ sẽ nhận nuôi một ấu trùng để bầu bạn."

"Tầng thượng? Bạn nói nghiêm túc chứ? Nhiệt độ của tầng thượng ấu trùng có thể chịu được sao? Không chỉ trùng đực không yêu ấu trùng, bạn cũng không yêu ấu trùng lắm phải không?"

Có người bênh vực trùng đực:

"Tiếng khóc của ấu trùng thật sự rất phiền phức, làm trùng đực không vui mà còn không cho trùng đực nổi giận sao?" ( truyện trên app tyt )

"Có Tinh tệ thì thuê một căn nhà nuôi ấu trùng, đợi nó lớn rồi hãy mang về nhà không được sao?"

"Đúng là ở trong phúc mà không biết hưởng, nếu tôi có một trùng đực đẹp thì đã vui chết rồi, chủ thớt còn ở đấy mà phàn nàn." - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

"Nói thật, đây thực ra là để khoe khoang gia đình hạnh phúc của mình đúng không, có trùng đực còn có ấu trùng nữa chứ? Báo cáo rồi."

"Xúc giác và thính giác của trùng đực nhạy hơn trùng cái, chủ thớt ở tầng một không nghe thấy tiếng khóc từ tầng thượng, không có nghĩa là trùng đực không nghe thấy!"

Cesar bấm vào bài viết chính, phát hiện chủ thớt còn đăng vài bức ảnh về trứng trùng và ấu trùng.

Nói thật, trứng đúng là rất đáng yêu, đẹp hơn ấu trùng sau khi nở nhiều.

Nhưng điều này tuyệt đối không phải là lý do để trùng đực có thể đối xử thô bạo với ấu trùng của mình như vậy.

Đến bây giờ cậu vẫn không thể chấp nhận được một số quan niệm của xã hội Trùng tộc này. Ví dụ như nạp thê thiếp, đánh trùng cái, trùng cái một mình nuôi ấu trùng. Những điều này trong mắt công chúng là chuyện bình thường nhưng khiến cậu cảm thấy khó chịu.

Nhưng đây không phải là hiện tượng xã hội mà cậu không thích là có thể tránh được, cậu chỉ có thể giảm tần suất quan tâm đến những thứ này.

Phần bình luận của bài viết vẫn đang tranh cãi, mỗi lần làm mới lại có thêm vài trăm bình luận mới, Cesar thực sự không thể xem nổi nữa, bèn tắt diễn đàn đi.

Robot quản gia không biết từ lúc nào lại gần: "Bíp bíp bíp... đến giờ đi dạo rồi! Bíp bíp bíp... đến giờ đi dạo rồi!"

Đây là báo thức nhắc nhở thời gian sinh hoạt do Cesar tự thiết lập, cứ ngồi mãi trong nhà thì không ổn. Cơ thể và sức khỏe sẽ bị ảnh hưởng.

Cậu quàng một chiếc khăn che đi hình xăm trùng trên cổ rồi đội mũ và đeo kính râm.

Bây giờ là ba giờ chiều, lúc này trùng cái đều đang ở chỗ làm việc, khu vực cư trú không có nhiều người đi lại. Lúc nóng nhất đã qua, nhiệt độ vừa phải, rất thích hợp để đi dạo.

Cesar hít thở không khí trong lành bên ngoài, vừa đi dạo vừa vung tay, giống như mấy người trung niên cao tuổi trong thế giới loài người.

Nơi ở được Hiệp hội Bảo vệ Trùng đực sắp xếp cho cậu có cây cối xanh tốt, bên ngoài khu cư trú còn có một công viên nhỏ.

Cesar đi xuyên qua công viên, bỗng nhiên, một quả bóng bay qua trước mắt cậu, rơi thẳng vào bồn hoa bên cạnh.

Cesar giật mình quay lại nhìn thì thấy một trùng cái nhỏ đang hoảng hốt chạy tới.

“Xin lỗi …” Bé trùng cái chạy tới trước mặt cậu, liên tục cúi đầu xin lỗi, có thể thấy đây là một trùng con rất lễ phép.

Cesar mặc dù có chút sợ trùng, nhưng lại rất thích trùng con, liền an ủi ngay: “Không sao đâu.”

Nói xong, cậu lại nhìn vị trí quả bóng rơi.

Trong bồn hoa phía bên trong, giữa khoảng cách là một bụi cây, cậu duỗi tay ra có lẽ có thể với tới, nhưng đối với trùng con thì quá khó.

Vì vậy cậu chủ động nói: "Để anh nhặt giúp em nhé.”

Mắt bé trùng cái sáng rực lên: “Cảm ơn anh!”

Cesar đứng lên bồn hoa, mới cảm thấy mình hơi cố quá .. cậu duỗi dài cánh tay ra vẫn không dễ dàng chạm tới.

Nhưng trong ánh mắt đầy mong đợi của bé trùng cái, cậu hoàn toàn không thể bỏ cuộc, chỉ có thể cố hết sức duỗi tay vào.

Đột nhiên, ngón tay cậu cảm nhận được một cảm giác rõ ràng - trơn, nhẵn, và hơi ấm.

Cesar hoảng sợ rút tay về theo phản xạ.

Cậu nhận ra … Đó dường như là một quả trứng!

Bé trùng cái mở mắt sáng rực, chờ đợi Cesar lấy bóng ra.

Nhưng Cesar lại... bưng ra một quả trứng.

Bé trùng cái nhỏ kinh ngạc mở to mắt.

Một quả trứng trùng!

Cesar cũng ngạc nhiên không kém gì cậu bé.

Cậu chưa từng nghĩ sẽ có một ngày, một người vốn sợ Trùng tộc như cậu lại có thể dùng hai tay nâng niu một quả trứng của Trùng tộc.

Không biết quả trứng này đã ở ngoài trời bao lâu, cậu mơ hồ nhớ nhiệt độ mà trứng trùng cần để sinh tồn không thể quá thấp hoặc quá cao, vì vậy Trùng tộc sẽ đặt trứng vào hộp giữ nhiệt để chờ trứng nở. Hiện tại là mùa hè, nhiệt độ rất cao, không biết trùng con trong trứng có còn sống không.

Bé trùng cái do dự một lúc, rồi nói với Cesar: "Anh ơi, có nên đem trứng này đến viện Dục Ấu không?"

Mặc dù cậu mới đi học nhưng giáo viên đã dạy rằng nếu gặp trùng con hoặc trứng trùng bị bỏ rơi thì cần báo ngay cho cảnh sát hoặc đưa đến viện Dục Ấu.

Cesar sững sờ.

Viện Dục Ấu không phải là trường mẫu giáo mà là nơi tương tự như cô nhi viện trong thế giới loài người, tiếp nhận những trùng con dưới mười sáu tuổi không ai nuôi dưỡng.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play