Nửa tiếng sau, Sở Nghĩa mới nhìn thấy tin nhắn Tần Dĩ Hằng gửi, lúc đó cậu vừa mới hoàn thành bản thiết kế của một cuốn brochure, đang xếp lại để gửi cho khách.
Tài liệu gửi đi thành công, máy tính vang lên tiếng “tinh tinh”, khi ấy Sở Nghĩa mới nhận ra mình đã ngồi nhìn ba chữ “Tôi đến rồi” này thật lâu.
Có vẻ như Tần Dĩ Hằng đã hiểu được chuyện báo bình an cho người nhà khi đi xa?
Sở Nghĩa có hơi thắc mắc, cậu cầm di động, lạch cạch gõ chữ, “Không phải là tôi nhiều chuyện đâu, tôi chỉ muốn xác nhận xem anh đã tới nơi an toàn hay chưa thôi.”
Gõ xong những dòng này, cậu lại do dự. Dòng chữ vẫn còn nguyên đó chưa gửi đi, ngón cái của Sở Nghĩa lưỡng lự rất lâu, cuối cùng cậu vẫn quyết định sửa tin nhắn, xóa đi từng chữ một, sau đó đổi thành “Ok”.
Sở Nghĩa vẫn còn một đơn hàng, đợi một phút không thấy Tần Dĩ Hằng trả lời, cậu liền đặt điện thoại sang một bên, mở WeChat trên máy tính ra, click mở phần Ưa thích ở đầu trang.
Tuy rằng WeChat trên di động và máy tính đều dùng cùng một tài khoản, nhưng vì đã hình thành thói quen, hơn nữa thỉnh thoảng cũng xảy ra tình trạng mất thông tin giữa máy tính và di động nên Sở Nghĩa thích dùng điện thoại để tám chuyện với bạn bè còn máy tính để dành cho công việc.
Trong phần Ưa thích có năm khách hàng, người vừa nãy cậu gửi brochure là một trong số đó. Sau khi được thanh toán, Sở Nghĩa liền bỏ khách hàng này ra khỏi mục Ưa thích, tiếp tục làm công việc tiếp theo.
Dường như việc kết hôn hôm qua không khác gì một chuyến du lịch kích thích tới một nơi nào đó trong ngày nghỉ, hôm nay Sở Nghĩa lại trở về với cuộc sống sinh hoạt vốn có. Nếu không cố gắng nhớ, thậm chí cậu cũng quên luôn chuyện mình đã trở thành người có gia đình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT