Trong nhà có người, đương nhiên Sở Nghĩa không dám hành động lỗ mãng. Nghe Tần Dĩ Hằng nói, cổ cậu liền đỏ lên, có vẻ rất nhanh sẽ lan lên mặt. Do đó, cậu “ưm” một tiếng hết sức qua loa rồi vội vàng lùi về phía sau một chút.
Nhưng lần này, tốc độ đỏ mặt rất nhanh, Sở Nghĩa biết Tần Dĩ Hằng sẽ không rời khỏi phòng khách nên đành lấy cớ đi WC để chuồn mất. Ngay khi cánh cửa đóng lại, cậu lập tức bật đèn, đứng trước gương, thấy mặt mình đã như quả cà chua chín đúng như dự đoán.
Sở Nghĩa vốc một ít nước trong lòng bàn tay, trực tiếp vỗ vỗ lên mặt rồi mới rút hai tờ khăn giấy lau qua. Nước mát làm đầu óc cậu tỉnh táo, tình trạng mặt đỏ tai hồng cũng khá hơn một chút.
Khi ra ngoài, Sở Nghĩa gặp cô giúp việc từ trên tầng đi xuống. Là người hiếu khách bẩm sinh, cậu liền mỉm cười với cô: “Trên tầng dọn xong rồi ạ?”
Cô giúp việc cũng cười theo: “Xong rồi, ngài Tần đang ở phòng khách, cô đi quét ban công trước.”
Sở Nghĩa gật đầu: “Vâng.”
Cậu vừa bị Tần Dĩ Hằng từ chối, tuy lý do vô cùng chính đáng nhưng dù sao cũng là từ chối, cho nên hiện giờ cậu rất ngại ngồi cạnh anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT