“Cố Cẩm Chi, dậy ăn cơm đi.” Ngoài cửa vang lên một tràng tiếng gõ, kèm theo giọng nói của Cố Khởi.
“Dạ, em biết rồi.” Tiếng Cố Cẩm Chi như truyền ra từ trong chăn, song lại có vẻ hoàn toàn tỉnh táo.
Cố Khởi nhướn mày đi xuống lầu.
Lúc này, Cố Cẩm Chi đang vã đầy mồ hôi, tự bôi thuốc trong một tư thế vô cùng xấu hổ.
Tính hắn bộp chộp, chậm chạp mãi không xong nên chỉ muốn ném thuốc đi. Dù sao cũng chẳng thương tổn gì, chỉ hơi đỏ lên một chút.
Ngày hôm qua A Hử đã cẩn thận bôi thuốc cho hắn một lần, lúc ấy cũng chỉ sưng đỏ một xíu, còn chẳng đau bằng việc hắn trượt chân té ngã đâu. Hơn nữa, A Hử cũng đã giúp hắn dọn dẹp phòng ốc cũng như vệ sinh thân thể tỉ mỉ rồi mới rời đi.
Nhưng nghĩ đến việc người nọ nghiêm túc dặn đi dặn lại, Cố Cẩm Chi lại thấy vui trong lòng, đỏ mặt tiếp tục cố gắng bôi thuốc rồi mới lười biếng vào nhà vệ sinh rửa mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play