Cuối cùng, sự vụ lần này lại kết thúc trong xấu hổ và mất mặt. Sau đó, hai người tiếp tục đi dạo phố như mọi ngày. Lâm Hử không hề vênh váo vì trở thành thủ khoa của Giang Thành, ngược lại chỉ cảm thấy đó là một chuyện rất bình thường.
“Có muốn về nhà báo với ông bà một tiếng không?” Cố Cẩm Chi hơi ngại vì cứ chiếm lấy Lâm Hử trong khoảng thời gian đặc biệt thế này, dù đối phương mới là người chủ động ở bên hắn do áy náy vì vừa nãy bỏ quên hắn.
Nhưng Cố Cẩm Chi thực sự không phải người hay giận dỗi, dù sao cũng đã hai mấy tuổi đầu rồi.
Cố Cẩm Chi ở bên Lâm Hử lâu như vậy, biết trong nhà bạn trai chỉ có ông bà nội, ba mẹ đều đi làm ăn xa nên không hề hoài nghi hoàn cảnh của đối phương, thậm chí còn âm thầm cảm thấy xót xa.
Hiện giờ, nếu đã biết tin đỗ thủ khoa, người nọ nên nhanh chóng về nhà khoe khoang. Đây thực sự là một chuyện đáng để kích động mà.
“Chắc ông bà đã biết rồi, nhưng em cũng nên về nhà một chuyến.” Lâm Hử hiểu mình phải làm gì.
Cố Cẩm Chi trở về cùng cậu. Hắn định đưa cậu đến dưới chung cư thôi, giờ hắn rất ngại gặp ông bà nội của Lâm Hử. Về sau chắc chắn người nhà cậu sẽ biết đến sự tồn tại của hắn. Lúc này, nếu hắn nhận là bạn bình thường của Lâm Hử thì vô liêm sỉ quá, thế có khác gì trợn mắt nói dối đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT